Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 573: Một cân và phí vận chuyển.

Cập nhật lúc: 2025-02-25 16:56:07
Lượt xem: 340

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nấm?”

Tống Đàm suy nghĩ một chút: “Nấm hương ?”

“Không .” Giáo sư Tống bật : “Nấm hương quá nhiều hộ trồng , giá cả khó…” Ông định là khó tăng lên, nhưng nghĩ đến bốn mươi cân cá hôm , cũng chẳng còn gì để nữa.

Lúc , ông chỉ thể gật đầu: “ , nấm hương. Trong rừng cứ để một ít bịch nấm, điều kiện khí hậu mùa xuân, mùa hè, mùa thu căn bản cần chăm sóc, tự nhiên là nấm rừng chính hiệu .”

“Sản lượng đương nhiên thể so với trồng quy mô lớn, nhưng phơi khô thì dễ bảo quản, vận chuyển.”

Yến Nhiên mở điện thoại: “Sản lượng thảo quả mỗi mẫu thể đạt 200 cân khô, tra thử, một gói gia vị nấu lẩu chỉ dùng 5 gram. 200 cân… hít! Hai vạn gói gia vị lận!”

Một mẫu đất chắc đủ bán cả năm nhỉ?

trồng cây ăn quả mà chỉ trồng một mẫu thì chẳng chỉ đủ cho nhà ăn thôi ?

Ông chú Bảy vẻ đang suy tư, nhưng vẫn quên dặn dò: “Đàm Đàm, gừng, trồng thêm gừng nhé! Gia vị nấu lẩu thể thiếu, còn thể gừng khô nữa!”

Năm nay trong nhà cũng trồng một ít, chỉ một mảnh bé xíu bằng bàn tay, bây giờ vẫn đào lên, nhưng chắc chắn ăn bao lâu.

Cái thứ cũng giống như tỏi, hành lá , lúc nào cũng thể thiếu.

Ông chú Bảy hứng thú với tất cả những thứ thể nấu ăn:

“Nếu bán , con thử hỏi bác sĩ Quách xem, bên Đông y chắc chắn cũng cần gừng khô! Còn gừng tươi nữa, giá cũng thấp .”

Ông đang mở một hướng kiếm tiền mới, giờ đây từng ý tưởng kiếm tiền cứ thế tuôn ào ào!

Thao Dang

Nghe mà lòng Tống Đàm vui như hoa nở, nhưng ngay đó ỉu xìu:

“Vẫn là thiếu …”

Trương Yến Bình cũng mở điện thoại, lạch cạch gõ một hồi: “Hai vạn gói? Vậy chắc bán ba tháng? Cụ thể nên trồng bao nhiêu thì để bán thử gói gia vị nấu trứng xem thị trường thế nào .”

Nói sực nhớ : “Aiya, quên chào hỏi mấy vị mà Giáo sư Tống giới thiệu , tính toán giá cả, một gửi nhiều một chút…”

Nói xong vội vàng gọi điện.

---

Nam Thành.

Ngô Tuấn lái chiếc xe máy cũ kêu rầm rầm trở về, vợ đang bụng bầu lớn, trong bếp nấu ăn, thấy mồ hôi đầm đìa, nhịn thở dài bất lực:

“Mai đừng nữa, trời nóng thế , cực lắm.”

Ngô Tuấn cũng chẳng cách nào khác: “Không thì bây giờ? Mùa hè ăn đồ nướng, tôm hùm cay, gia vị dùng nhanh, nhà còn bao nhiêu hoa tiêu như , bán thôi! Nếu đến mùa thu hoa tiêu mới nữa.”

Anh cũng bất đắc dĩ, bây giờ ăn uống mà khó tính thế!

Hồi đó tham gia hội chợ giống cây trồng do Viện nghiên cứu nông nghiệp tổ chức, nếm thử loại hoa tiêu mới ngay nó ngon. Sau khi hỏi thăm kỹ càng, phát hiện vùng quê nhà cũng thích hợp trồng, do dự cả đêm, sáng hôm liền đăng ký hướng dẫn trồng trọt!

Một năm vất vả, tiền dành dụm đều đổ đó, kết quả thứ như thị trường!

À, cũng hẳn là chút nào, một quán lẩu lâu đời, đến tận nơi chào hàng, ông chủ tự nếm thử lập tức quyết định mua hoa tiêu của nhà .

vấn đề là, quán lâu đời thì cũng chỉ một cửa hàng duy nhất, nhượng quyền, chi nhánh! Dù khách đông cỡ nào, lượng tiêu thụ cũng hạn.

Mà hoa tiêu, mỗi mẫu thể thu 300 cân khô, chăm sóc kỹ lưỡng, mười mẫu đất trong nhà thu hơn 3000 cân! Không ngờ vì giá cao mà khi chào hàng, nhiều còn chẳng thèm nếm thử!

Sau , một ông chủ quán nướng quen mới cho :

“Hoa tiêu nhà hả, mùi vị nồng đậm, ngon! một điều, đắt… Cậu xem chỗ thu mua hoa tiêu ngoài chợ, một cân 18 tệ, quán nướng nhà cũng tâm lắm, dùng nguyên liệu , chất lượng cũng nhỉ?”

nhà bán tới 30 tệ một cân… Cậu xem, ai bán đắt thế ! Quán nướng chúng cũng chi phí chứ!”

Còn một điều nữa, khi trò chuyện với ông chủ quán lẩu, mới dần hiểu .

Ông chủ quán lẩu khen hoa tiêu nhà hương vị đậm đà, thế nên khi pha chế gia vị lẩu, ông điều chỉnh tỷ lệ để phù hợp hơn…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-573-mot-can-va-phi-van-chuyen.html.]

Ngô Tuấn ngẫm , lập tức hiểu .

Phần lớn các quán nướng, quán lẩu đông khách đều công thức gia vị riêng, hoa tiêu của chỉ đắt, mà còn hương vị quá mạnh. Nếu cho công thức cũ, hương vị tổng thể sẽ đổi, mà khách quen thì thích hương vị cũ hơn.

Mà những quán nướng kinh doanh ế sẵn , họ càng nỡ bỏ tiền, ngược càng thích chọn loại gia vị rẻ hơn.

Đi một hồi, Ngô Tuấn cũng chán nản.

Trước khi trồng, nghĩ đến vấn đề tiêu thụ, còn khảo sát thị trường, nhưng ngờ gặp tình huống oái oăm thế !

Giờ phút , âm thầm hạ quyết tâm:

"Mai định Sơn Thành, bên đó ăn cay, thích ăn lẩu, đến tận nơi quảng bá mới !"

Không thể vội, thể vội... Ngô Tuấn cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng thấy vợ lên tiếng.

Nhìn sang thì thấy cô cũng vẻ do dự:

"Dự sinh của em là trong vòng nửa tháng nữa, nếu ... Ở nhà chẳng ai cả, cha cũng ở đây. Em chút yên tâm."

Một bên là lượng lớn hoa tiêu tồn kho cần xử lý gấp, một bên là vợ sắp sinh.

Sinh nở, ở cữ, chăm con...

Nghĩ đến đây, trán Ngô Tuấn ướt đẫm mồ hôi.

Anh nghiến răng:

"Vậy thôi, cùng lắm đợi em ở cữ xong sẽ . Dù dạo ruộng vườn cũng đang bận."

Vợ do dự một chút, nếu chuyện thuận lợi, khi ở cữ xong cũng đến tháng Chín, tháng Mười. mà mùa thu hoạch hoa tiêu năm nay là cuối tháng Tám!

Đây cũng chính là lý do khiến Ngô Tuấn sốt ruột, trong kho nhà vẫn còn những một ngàn cân!

Hai vợ chồng ăn tối mà chẳng ai cảm nhận mùi vị gì.

Như thường lệ, họ ngoài dạo. Đi một lúc, vợ chằm chằm cái ao mặt, bỗng nhiên rơi nước mắt:

"Em thèm ăn tôm hùm đất quá... Ngô Tuấn, nếu còn bán hoa tiêu thì đừng trồng trọt nữa, bán tôm hùm đất ! Lúc món đó ngon lắm... Em thèm quá, hu hu hu..."

Ngô Tuấn: ...

Cha chính là bán tôm hùm đất. Đến mùa hè, từ trưa đến tối, khách cứ kéo đến nườm nượp, khiến ông bận tối mặt tối mày.

Ngô Tuấn nghiệp xong cũng theo vài năm, tiền kiếm ít, nhưng thì bào mòn như c.h.ó chạy đồng.

Lúc xem mắt, vợ còn hỏi chỉnh sửa tuổi trong chứng minh nhân dân , vì trông già hơn đến bảy, tám tuổi...

Ngày đó, khi trở về nhà tắm rửa, còn ngửi thấy mùi khói nướng thoang thoảng , thế là lập tức hạ quyết tâm đổi nghề!

Giờ thì cha vẫn đang bận bán đồ nướng với tôm hùm đất ở thành phố, mỗi ngày kiếm tiền như nước chảy, thời gian quan tâm đến chuyện khác.

Còn , trồng hoa tiêu ruộng, thời gian thì , nhưng tiền bán đồ nướng đều đổ hết đất đai, thậm chí còn cãi với cha đến giờ vẫn lành...

Lúc , chẳng gì cho .

Ngay khi đó, điện thoại vang lên. Người gọi đến là giáo sư Tống, từng quen trong một hội thảo đây.

Sau khi máy, thở dài một .

Giáo sư Tống đúng là , lúc chỉ là một kẻ ngoại đạo đến hỏi vài vấn đề, mà ông vẫn để liên lạc, còn bảo nếu gì thì cứ hỏi.

Giờ hai năm kinh nghiệm trồng trọt, ngờ giáo sư Tống vẫn còn nhớ chuyện ...

Không , gọi điện hỏi mẫu , gửi chút qua thử xem, còn chuyển khoản luôn cho ...

Ngô Tuấn mở điện thoại , dở mếu dở:

Chuyển khoản 50 tệ, ghi chú: "Một cân kèm phí vận chuyển."

Loading...