Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 669: Trứng trà và trà giải nhiệt.

Cập nhật lúc: 2025-03-13 15:40:38
Lượt xem: 316

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thật sự khoa trương đến ?"

Chu Tân chắc như đinh đóng cột, thế mà đồng nghiệp tỏ vẻ tin lắm.

mà, tin thì cũng chẳng quan trọng.

Anh đầu , lục lọi hành lý xe:

"Nhà họ bán nông sản đắt hàng lắm, ôi còn đặc biệt mang về cho đội 5 gói gia vị ướp trứng , gì mà ánh mắt đó? Nói cho các , mỗi gói 20 tệ đấy nhé!"

"Người còn lấy vợ như , năm gói là giới hạn , thêm thì tự mà mua!"

"Bạn gái giáo viên, mấy là công việc vất vả cỡ nào ! Dễ đói nữa! Mấy gói đủ cho cô ăn một hai quả mỗi ngày, cả năm chẳng thiếu!"

Nghĩ tới đây, Chu Tân thấy quả thực chu đáo, kìm mà bật .

Nhìn ánh mắt khó tả của đồng nghiệp, Chu Tân càng thêm cố chấp:

"Mấy đừng coi thường, ăn mới , hề quá !"

thì... cũng chỉ là trứng thôi mà! So với những món ngon trong tưởng tượng, món chẳng gì bắt mắt cả.

thôi thì, đồng nghiệp nhiều năm, đều Chu Tân dù nhiều nhưng đáng tin, nghĩ ngợi một lúc miễn cưỡng đồng ý:

"Thôi , lát nữa để nhà bếp nấu thử, ngủ trưa dậy là ngấm vị mà ăn."

Chu Tân tất nhiên sự nghi ngờ của họ, lúc hừ hừ :

"Xem thử coi ai ngủ trưa ngon lành!"

Nói xong, xách hành lý, đắc ý chạy về ký túc xá.

Đi nửa đường ngược trở , lôi thêm hai gói từ trong túi :

"Đây cũng là mua ở nhà họ, giải nhiệt, ngon cực kỳ luôn, thôi thôi, là mấy tin, nhưng thật nó tận 20 tệ một gói đấy, thử thì tùy!"

Lại 20 tệ?

Đám đồng nghiệp thế liền lo lắng, giá thấy "chém " .

Rốt cuộc họ giao "Anh Tuấn" và "Công Chúa" cho cái nhà nào thế ?

mà gửi gắm cũng gửi gắm , vẻ mặt của Chu Tân, vẻ là "chém" thật , nhưng mua thì bỏ cũng uổng.

Mọi , quyết định bỏ gói chiếc bình bên cạnh, đó đổ đầy nước sôi .

Tạm thời chẳng ai buồn thử uống.

Mãi đến gần trưa, phụ trách bưng ly nước từ bên ngoài bước , chỉ mới vài bước thôi mà mồ hôi rịn khắp . Thấy trong phòng nước mát, ông gì thêm, rót ngay một ly, ngửa đầu tu ừng ực!

Hớp xong, ông đặt cốc xuống, thở dài một thật sâu:

"Thật là sảng khoái!"

Sau đó sang chiếc bình nước:

"Trà gì đây?"

Túi bọc bằng vải dệt màu trắng, rõ thành phần bên trong, vẻ khá phức tạp.

Một ngụm mát lành, vị thanh thanh, man mát lan khắp cổ họng, mát đến tận óc, nhưng hăng như bạc hà mù tạt, cảm giác oi bức cuộn trong đầu phút chốc tan biến, đúng là dễ chịu vô cùng.

Lúc , một thành viên trong đội bước , thấy cảnh tượng thì khỏi tỏ khó hiểu:

"Sếp, ngon thật ?"

"Ngon lắm!" Người phụ trách hề do dự, uống cạn luôn cả đáy cốc, đó rót thêm một ly nữa:

Thao Dang

"Ở bán ? Phải tìm mua thêm ít về cho đội , hè mà uống cái thì sảng khoái ."

Thấy phụ trách khoái chí như thế, đám đồng nghiệp càng thêm bối rối. Một bèn tiến lên giải thích:

"Đây là mà Chu Tân mua từ nhà nhận nuôi, là 20 tệ một gói."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-669-trung-tra-va-tra-giai-nhiet.html.]

"20 tệ?"

Người phụ trách chằm chằm túi trong bình, ngẩn một lát cũng cắn răng :

"Thế cũng đáng giá!"

ông dám thêm gì về chuyện mua nữa. Lỡ mà bảng thanh toán đội lên trời, đội của họ thế nào cũng mắng té tát cho xem!

Không ngon, mà là nghĩ tới việc mỗi ngày chi 20 tệ để mua giải nhiệt, thấy hoang đường ?

Chuỗi hiệu thuốc đối diện từ khi trời nóng lên là ngày nào cũng khuyến mãi giải nhiệt, chỉ 3 tệ một gói thôi đấy, dược liệu thấy rõ ràng.

quảng cáo thổi phồng, nhưng mấy công dụng thuốc kể trong đó, chắc cũng chữa bách bệnh luôn . Mà từ đến nay ai mua thử ?

mà thôi, dù thể đặt hàng lượng lớn, thì giờ uống thế đúng là sảng khoái thật.

Thành viên bên phụ trách nhâm nhi từng ngụm, vẻ mặt trân quý vô cùng, thế là cũng do dự nữa, vội vàng lôi cốc của , rót ngay một ngụm uống thử.

Chậc chậc chậc!!!

Anh trợn tròn mắt, cảm giác đúng là thoải mái thật.

Người phụ trách uống đời xong mới bắt đầu tán gẫu.

"Trước đây từng cùng chăm sóc c.h.ó xem qua dữ liệu phía quầy bán hàng của cửa tiệm Tống Đàm Taotao Bao, đừng chứ, nông sản chất lượng cao bây giờ đúng là lo bán !"

Người phụ trách khoa tay múa chân, nét mặt vẫn còn nguyên vẻ kinh ngạc tan:

"Nhà họ bán loại giải nhiệt giá 20 tệ một bình lớn mà tính còn rẻ đấy. Cậu , còn thấy loại túi một gram mà bán tới 50 tệ cơ!

"Chỉ tính riêng khoản doanh đó thôi, chừng họ cũng kiếm cả trăm ngàn ..."

Vừa mà nét mặt ông xen lẫn tiếc nuối như thở phào nhẹ nhõm:

"May mà giờ họ bán nữa..."

Bằng , ông sợ kìm lòng nổi mà vung tiền mất!

Nghe đến loại 50 tệ một gram, mấy trong đội đều sững sờ. Lúc ấm tay, đột nhiên thấy như thể vớ món hời ...

Hai bên bàn tán gẫu, thế mà uống cạn cả một ấm nước, đến khi nhận thì bụng căng trướng, liền vội vàng châm thêm nước nóng .

Chờ đến khi mấy trong đội khác tới, theo thói quen cầm ấm lên rót thì,

"Ơ, nước vẫn còn nóng thế ?"

...

Bởi ánh mắt như kẻ ngốc của đồng đội, buổi trưa hôm đó Chu Tân tài nào ngủ . Nhìn đồng hồ từng phút trôi qua, dứt khoát bật dậy, ghế trong phòng ngủ, yên lặng chờ đợi.

Chờ gì ư?

Chờ mùi thơm của trứng bốc lên!

Mà món trứng đúng là chẳng bao giờ phụ lòng yêu thích nó. Mới qua một giờ hơn, từ phía căng tin phảng phất lan tỏa từng đợt hương thơm dìu dịu.

Ban đầu mùi hương còn thoang thoảng, như như , đủ để khiến trong mơ cũng chảy nước miếng.

Mà theo thời gian trôi , mùi thơm của trứng ngày càng đậm đà, lan tỏa khắp nơi.

Ký túc xá của bọn họ cách căng tin gần, mùi thơm đậm đà len lỏi qua từng kẽ hở của bức tường xi măng lạnh lẽo, cứ thế mà xộc trong. Trớ trêu , đúng lúc là thời điểm các thành viên trong đội tranh thủ chợp mắt giờ huấn luyện!

Chu Tân trong phòng hí hửng, mở tròn mắt mấy trong phòng bắt đầu mớ, thậm chí còn chép miệng trong mơ. Cảm giác hả hê trong lòng lúc đúng là gì sánh bằng!

Nghĩ nghĩ một chút, bèn lén lút khỏi phòng, chạy thẳng đến căng tin.

Buổi trưa vắng , căng tin chẳng ai, chỉ còn chiếc nồi cơm điện đặt bên cạnh vẫn đang âm ỉ nấu một nồi trứng đen kịt. Mà cũng may ai ở đó, chứ thì mấy quả trứng chắc đợi đến trưa !

Chu Tân vớ lấy một quả, vội vàng xối nước lạnh ào ào lên bóc vỏ ngay tại chỗ. Ban đầu định cầm quả trứng về ký túc xá trêu chọc đám một phen, nhưng cuối cùng kìm mà ăn luôn tại chỗ.

Còn quả thứ hai ư...

Anh khì khì, cầm quả trứng kịp thấm đượm gia vị, chỉ mới loang lổ vài đường vân nâu nhạt, hí hửng phòng.

Loading...