Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 740: Trung thu sắp đến.
Cập nhật lúc: 2025-03-22 15:43:35
Lượt xem: 370
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Năm tháng như thoi đưa, thời gian thấm thoát trôi qua, tóm , khi mà lứa tía tô mới trong ruộng chế thành mẻ tương mới, phân trong hố ủ núi cũng thành phân bón chỉnh, còn những trái bí đao ngoài ruộng từng quả một cắt thành miếng đem bán...
Trương Yến Bình từ một đàn ông cao to, đen nhẻm, thô kệch giờ biến thành một cao to, đen nhẻm, đầy cơ bắp và trông còn dữ tợn hơn .
Tóm , ngay cả ruột của gặp cũng ngần ngại một chút, trông dễ chọc .
Ông chú Bảy mở nắp chum tương, mở thấy mùi thơm nồng nàn xộc lên mũi khiến ông hài lòng gật gù.
Tương đậu, tương dưa hấu, mấy cái chum to xếp hàng dài dọc theo chân tường. Nếu đem đóng chai, e là kiếm một khoản kha khá.
Còn về tương tía tô… thôi đành thôi, mới chỉ một mẻ thôi mà nhà ăn mấy bữa , chẳng còn dư để bán nữa.
Trên núi, hạt giống nảy mầm xanh mơn mởn, từ xa, cả ngọn núi như khoác lên tấm áo lông tơ xanh biếc, trông thật thích mắt.
Đội thi công thì việc cực kỳ nhanh chóng, mấy đội cùng bắt tay , giờ đây xưởng chế biến và khu ký túc xá núi đều thiện.
Họ gọi Tống Đàm đến chỉ để kiểm tra cuối.
Tường quét vôi trắng sáng, nền lát gạch sạch sẽ, xưởng lớn bên ngoài một sân còn rộng hơn.
Thao Dang
Nhìn tổng thể, giờ trông cũng dáng một trung tâm chế biến nông sản ở nông thôn !
Khu vực trong xưởng chia thành nhiều khu riêng biệt: khu phơi đồ mái che linh hoạt, phòng khử trùng, khu chế biến, khu trộn, khu xay nhuyễn, phòng sấy khô, khu đóng gói và ngoài sân còn một đất rộng lớn để phơi đồ, kệ phơi, nia phơi, mành tre đều chuẩn đầy đủ.
Phía ngoài cùng của xưởng là nhà vệ sinh công cộng sơn vôi trắng. Xây bên ngoài như để tiện cho những việc núi chạy xa.
Hai bên xưởng là khu ký túc xá nam và nữ.
Phòng ký túc gọi là cao cấp gì, chỉ là phòng 4 với giường tầng thông thường, mỗi phòng đều nhà vệ sinh riêng.
Dưới sân là một nhà bếp rộng rãi, bảy bếp lò lớn xây cực kỳ chắc chắn, bên còn nồi chảo gì nhưng củi đốt thì c.h.ặ.t và xếp gọn gàng thành đống cao ngất.
Bên cạnh kho củi còn hai bếp gas dự phòng. Cả xưởng lẫn nhà bếp đều bồn đun nước lớn...
Tóm , xây bổ sung thêm thiết , giờ qua là thể đưa sử dụng ngay !
Dù bên trong nhiều đồ đạc, nhưng tường quét sơn từ lâu, mùi sơn cũng bay hết thời gian thông gió.
Tống Đàm theo chân lão Từ lòng vòng kiểm tra một lượt, phát hiện các khu vực mà yêu cầu đều thiện đầy đủ, thế là cô hài lòng trả nốt phần tiền còn , tiền tích cóp bấy lâu nay tiêu sạch trơn !
Lão Từ hỏi:
"Bây giờ trời bắt đầu mát , cô tính sửa nhà ông nội xây cái khu ký túc cao cấp mà cô hôm nọ ngọn núi bên ?"
Cái gọi là khu ký túc cao cấp thực chất là để dành cho giáo sư Tống và ở.
Nói gì thì , ít nhất mỗi cũng nên một căn phòng nhỏ kèm phòng khách và phòng việc riêng chứ!
Diện tích thì cần quá lớn, theo bản thiết kế của lão Từ thì mỗi căn rộng 30~60 mét vuông, một tầng ba bốn hộ, xây năm sáu tầng cũng dư dả.
Chứ cứ hai nhà nhồi chung một phòng, chỗ chen chúc hai nhà, chỗ nhét thêm hai nhà nữa thì trông thật cả!
Vì đây là đất núi nên việc xây khu ký túc là do bí thư Tiểu Chúc đích mang hồ sơ trang trại cùng nhu cầu tuyển dụng xin phép riêng.
Giờ giấy tờ xong, lão Từ cũng cẩn thận quy hoạch . Theo ông thì xây hai tòa nhà ở đây là thoải mái.
Chỉ là...
Giờ Tống Đàm cạn sạch tiền .
Dạo gần đây chi tiêu lớn, chẳng kiếm mấy món hời cả.
Cô đành cắn răng :
"Thôi sửa nhà ông nội ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-740-trung-thu-sap-den.html.]
Ngô Lan bước khỏi xưởng, hài lòng với dây chuyền sản xuất chế biến nông sản đơn giản mà sạch sẽ.
Nghe thấy thế, bà vội vàng :
"Nhà ông nội con thì cần gấp! Chẳng con nhà đó là để cho thầy Tiền và đám sinh viên của thầy ở ? Còn giáo sư Tống mấy nữa, trời sắp lạnh , thể để họ chen chúc một phòng, suốt ngày cái giường gỗ cứng đó ."
Giáo sư Tống tuy đau lưng nhưng thích giường gỗ cứng trải chiếu cói, ngủ dậy tinh thần phấn chấn, chẳng thấy mệt mỏi gì cả.
nghĩ đến việc bỏ bao công sức giúp đỡ, Ngô Lan cứ thấy như thế là tiếp đãi chu đáo.
"Bây giờ xây cái khu nhà đó hết bao nhiêu tiền? Mẹ còn ít đây, giờ ngân hàng cũng khoản vay dành cho trang trại mà? Con vay thêm một ít nữa là đủ thôi."
Tống Đàm ngạc nhiên:
"Mẹ , giờ cũng dám bảo con vay tiền cơ ?"
Vừa mới về đây thôi, móc sáu vạn đồng mà hai vợ chồng còn mất ngủ cả đêm.
Nói gì mà thế chứ!
Ngô Lan liếc cô một cái, thầm nghĩ ngốc, trong nhà kiếm bao nhiêu tiền chẳng rõ ràng ?
Nói xa, chỉ tính riêng ao cá dịp Tết là cũng bán một khoản kha khá , còn vườn trồng hạt dẻ năm mẫu đất nữa.
Chưa kể nấm mộc nhĩ với tuyết nhĩ khi trời lạnh càng thêm đậm vị, còn mùa thu đang hái núi... Công hái thì rẻ chút, nhưng giá thì giảm xu nào , chẳng đều là tiền cả ?
Xây nhà ở quê tuy rẻ mấy, nhưng dù thế nào cái nhà cũng đáng giá vài đồng, chẳng lỗ .
Lão Từ nhịn , giơ ngón tay cái lên khen Ngô Lan:
“Đại tỷ, vẫn là chị tính toán chu ! Xây thế mới hợp lý! Nhà ông bà cụ sớm một hai tháng cũng chẳng khác gì.”
“Với , Tống Đàm, quan hệ giữa chúng thế nào chứ? Hợp tác bao nhiêu , tiền đặt cọc cứ đưa tượng trưng chút thôi.”
“Phần còn , theo tiến độ công trình tới thì từ từ đưa. Đâu bảo cô đưa hết một lượt .”
Nhắc tới tiền, còn là một đối tác sòng phẳng như thế, lão Từ tính toán cẩn thận lắm:
“Nền móng dãy nhà bên đổ xong , xây cũng nhanh thôi, chừng một tháng là xong phần mái.”
“Đợi xong phần mái , một nửa ở thiện phần trong, một đội khác sẽ qua giúp ông già nhà cô sửa sang nhà cửa... Đến lúc đó, chẳng lẽ mấy còn gom đủ tiền ?”
Làm xong cả hai bên, chắc cũng mất hai tháng hơn một chút.
Vừa đến lúc đó cũng là tháng Mười Hai, trời lạnh gì, về nhà sớm để ăn Tết là !
Ôi chao!
Tính tính , cả năm nay đúng là dành hết cho nhà Tống Đàm ! Nhà họ tuy đơn sơ nhưng đồ ăn ngon quá chừng! Mỗi bữa đều t.hịt nạc mỡ đan xen, thỉnh thoảng còn hầm thêm cả sườn.
Tay nghề đầu bếp thì khỏi chê, đám trong đội mấy tháng nay ai nấy đều béo lên cả ...
Nghĩ hồi nhận công trình đường cao nguyên, lạnh chẳng gì ngon để ăn, mua rau cũng lái xe cả trăm cây ...
Nghĩ tới quá khứ, còn rời mà lão Từ thấy tiếc .
Mà Tống Đàm xong thì cũng thấy đúng thật.
Xây hai dãy phòng trọ chắc đắt hơn xây biệt thự nhà cô, đồ gia dụng với nội thất thì cứ để dọn ở sắm dần là !
Nghĩ cũng thấy cần gấp gì.
mà... còn một chuyện nữa...
Cô sang với lão Từ:
“Ngày mai là Trung thu, mấy nghỉ ? Nếu nghỉ thì để muộn chút trấn mua ít trái cây với thịt, mang về.”