Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 764: Đào giun đất.

Cập nhật lúc: 2025-03-30 15:36:31
Lượt xem: 286

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối diện với ông chủ Thường lắm tiền nhiều của, còn độc quyền kinh doanh, mà đến cái bóng cũng hiếm khi thấy, ông chủ Tiền và ông chủ Vương chỉ đành tiu nghỉu rút lui.

đến đây , một xu cũng tiêu thì thật là buồn quá .

Trương Yến Bình cũng bó tay: "Thật sự hết sạch , thấy cái chum tương đậu ở góc tường ? Cả tương đậu nành lẫn tương dưa hấu đều ông chủ Thường mua luôn hai chum, bảo là quà tặng khách hàng..."

Tiệm online của họ còn kịp mở bán mà giờ chỉ còn bốn chum. Hai chum , chỉ riêng việc đóng chai cũng tốn của họ nửa ngày trời.

Ông chủ Tiền lập tức phấn chấn, c.uối cùng cũng tìm thứ thể mua, chần chừ mà ngay: " cũng mua tương! Lấy mười hũ !"

Không thì thật sự chẳng còn gì để mua nữa.

Trương Yến Bình: "..."

"Được !" Anh hỏi: "Muốn lấy luôn bây giờ ? Trưa nay mấy ăn cơm ? Trên núi bếp ăn phục vụ đấy."

Cái gì?

Ông chủ Tiền kinh ngạc: " mua hạt dẻ, giờ ngay cả ăn cơm cũng đây ăn luôn ?!"

Trương Yến Bình bất lực: "Cũng hẳn... Chủ yếu là hôm nay một đầu bếp mới đến, một nhóm câu cá lên núi, thầy Tưởng núi nấu món tủ của ... Được , ở ăn ! Vậy đợi ăn xong mới đóng gói tương cho nhé?"

Ông chủ Tiền chẳng buồn mấy lời hoa mỹ đó!

thì ông cũng , ngon nhất vẫn là ở nhà lão Tống, đến đây thì tuyệt đối rời !

Thấy , Trương Yến Bình cũng miễn cưỡng, chỉ đồng hồ: "Vậy mấy cứ , uống ăn trứng gà, lấy thì tự lấy nhé, lên núi đây!"

Thao Dang

Hôm nay đập hạt dẻ, cơ hội như thế để Kiều Kiều livestream một chút thì thật quá lãng phí.

Nhân tiện, cũng quảng bá về món hạt dẻ rang đường của họ.

Sau khi đưa điện thoại cho Kiều Kiều, còn đến chỗ chuồng heo núi, lật mấy viên gạch lên để tìm vài con giun đất màu đỏ, vì đây là phúc lợi khai cần mà mấy ông câu cá mạnh mẽ yêu cầu!

Còn phân chia thế nào ư... Đành với đám giun , mỗi nửa con!

Thế nên đừng thấy Trương Yến Bình chẳng việc tay chân, cả buổi sáng việc sắp xếp cũng chẳng ít !

Còn về mấy bài quảng cáo cho cửa hàng Taotao Bao... Chẳng vẫn tìm Tần Quân ?

Được gia giáo như thế, tăng ca lương cũng là chuyện bình thường mà, đúng ?

Trên lầu, Tần Quân đang đối diện với màn hình máy tính khẽ . Dù thì cũng đào giun .

...

Giờ mà đăng thông báo livestream vẫn còn kịp, chỉ là buổi sáng lưu lượng xem nhiều lắm.

Trương Yến Bình do dự một chút, c.uối cùng quyết định tự khởi động bầu khí. Dù thì livestream của Kiều Kiều thật sự thể kiếm tiền, bán hàng nhận donate.

Anh mở điện thoại, đăng nhập phòng livestream, đó hắng giọng, nhưng bỗng dưng khựng một chút.

Nói gì bây giờ nhỉ?

Lúc xem Kiều Kiều livestream thấy cũng đơn giản mà, chỉ bên cạnh bổ sung thông tin, càng dễ dàng hơn. đến khi tự mở màn thì mà khó mở miệng thế ?

May mà cảm giác gò bó chỉ là tạm thời, lượng xem ngừng tăng lên màn hình, Trương Yến Bình lập tức bình tĩnh : Có gì mà căng, cứ như giới thiệu sản phẩm cho khách hàng là .

Mà thứ sắp giới thiệu chính là…

"Chào buổi sáng." Trương Yến Bình, đen đúa và vẻ dữ dằn, nhếch mép, đưa gương mặt của lên khung hình, mấy mới phòng livestream giật cả .

Trong đầu họ chỉ một suy nghĩ: Giờ xã hội đen cũng kinh doanh đa dạng thế ?

nhanh, họ phản ứng kịp, thấy Trương Yến Bình kéo khóe môi, mà như : "Mọi ăn ?"

[Ăn ! Ăn ! Nhất định ăn !]

[Vốn ăn, nhưng hỏi thế thì chắc chắn là ăn .]

[Nói chứ, lướt đoạn livestream đầu tiên, đại ca của chúng cũng đen như thế suốt ,]

[ cũng xem , lúc đầu trắng trẻo, mập mạp, mặt tròn mềm mại, lên cực kỳ thiện.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-764-dao-giun-dat.html.]

[Anh ơi, ngoài thể đội mũ chống nắng chút ? Cứ tiếp tục thế , tàu cao tốc chắc kiểm tra chứng minh thư cả chục mất.]

[Có cần thế chứ?]

Bình luận liên tục lướt qua màn hình, Trương Yến Bình nghĩ lời dẫn trong đầu tiện tay chuyển góc máy về phía , miệng thì giải thích:

"Thầy Kiều Kiều hôm nay lên núi trông hái hạt dẻ, mang theo điện thoại, lát nữa bận xong sẽ tiện đường mang qua cho."

"Bây giờ thì để mở màn nhé."

Bình luận: …

[Nói thì dễ, nhưng , lúc 'mở màn' như chuẩn cầm tấm bê tông ném thẳng vô mặt ]

[Đừng nữa, căng thẳng đến mức sắp nín thở luôn ]

[Anh ơi! Anh ơi! Không , livestream mà, mở cái filter lên !]

[ đó ! Mở max filter lên, đợi mặt V-line với mắt to thì tụi chẳng sợ gì hết]

hôm nay là đầu tiên Trương Yến Bình livestream đàng hoàng, trong lòng vẫn còn chút lo lắng, căn bản là dám bình luận, sợ ảnh hưởng đến tâm lý của .

Anh chỉ hít sâu một :

"Giờ ai cũng ăn xong nhỉ, dẫn tìm giun nha."

"Đầm cá nhà c.uối cùng cũng đón mấy cần thủ tới . Là buổi câu cá đầu tiên của mùa thu, phần quà hôm nay là năm con giun nhỏ!"

"Nào nào nào, coi thử hôm nay lật bao nhiêu viên gạch mới tìm nha!"

Vừa xong, tới phía nhà, chỗ chuồng heo.

Camera lia chuồng heo, mấy con heo chẳng phân lớn nhỏ, thấy đến là đồng loạt kêu rống lên, cứ như từng ăn no .

thể trạng của tụi nó thì chẳng ai tin nổi!

Lúc , đám khán giả mạng bắt đầu xót xa:

[Anh ơi, cho đám heo ăn gì , tụi nó đói kìa]

[Tội nghiệp ghê, heo mà còn ăn no, sống thì ý nghĩa gì chứ]

[Anh ơi, livestream nấu cám heo ? thích mặt đơ đơ mà vung d.a.o c.h.ặ.t bí đỏ với khoai lang lắm]

[Người , đúng .]

[ hình như cũng đúng, xem, mà xem]

[Xem xong chỉ càng nhận , heo nhà streamer ăn còn ngon hơn ]

[Khoan ! Không ai quan tâm tới giun ?]

[Là một cần thủ, đang cực kỳ ghen tị đây]

[Câu cá mà rầm rộ thế , chắc chắn là dân nghiệp dư mà ham quá ... Có giỏi thì gửi định vị !]

[Câu cá mà còn dùng giun hả? Ghê quá .]

[Khoan khoan khoan! Sao một con heo trông lạ kìa!]

Lúc , Trương Yến Bình chai lì cảm xúc, tránh xa mấy con heo cúi xuống lật đám gạch vụn còn thừa, tiện thể đưa ống kính gần.

"Giun thường thích ở mấy chỗ ẩm ướt, râm mát thế . Thật cũng chẳng kinh nghiệm gì , nhưng thường thì lật ở mấy chỗ chắc chắn dễ kiếm hơn đào đại trong đất."

Anh nghiêm túc giải thích.

"Nào nào nào, mở hộp quà ngẫu nhiên đây! Mọi đoán thử, viên gạch bao nhiêu con giun nào?"

"Báo nha, loại to đen sì, thô kệch thì tính ."

Anh nhấc viên gạch lên.

Trong lớp bùn đen lõm xuống, chỉ thấy một con giun nhỏ màu đỏ hồng đang nhanh nhẹn quằn quại trong đất, trông khỏe khoắn, mà cũng đến mức ghê rợn đáng sợ.

Loading...