Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 765: Đào giun đất.

Cập nhật lúc: 2025-03-30 15:36:33
Lượt xem: 289

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Số lượng xem trong livestream dần định .

Trận mở màn thắng lợi, Trương Yến Bình cũng tỏ vui vẻ. Anh liếc qua xem, đó tập trung viên gạch tiếp theo.

"Đến đây đến đây, hộp mù thứ hai, đoán xem mấy con giun đất nhé!"

Anh giơ cánh tay lên, chờ bất ngờ.

Thế nhưng mở mắt , ngay khoảnh khắc đó, tiêu điểm tầm lẫn vị trí trung tâm của camera đều đập thẳng một con giun đất to đùng, đầu tròn trịa đen xám to bằng chiếc đũa!

Ngay lúc , xanh xám mềm nhũn với từng vòng từng vòng lồi lên của nó đang ngừng ngọ nguậy trong đất, lật qua lật . Cảnh tượng đó khiến da gà từ xương cụt của chạy thẳng lên đỉnh đầu, lông tơ mu bàn tay dựng ngược hết cả lên!

"Ối giời ơi!"

Trong tình huống bất ngờ , cao to đen hôi là Trương Yến Bình giữ bộ mặt căng cứng xong câu đầy kịch tính, liền tiện tay quăng viên gạch xuống dứt khoát lùi ngay hai bước.

Anh từng đào giun đất, cũng chẳng từng thấy loại . một thời gian dài gặp, giờ đột ngột đụng ...

Không đỡ nổi, thật sự đỡ nổi, đàn ông mạnh mẽ cũng đỡ nổi.

Bình luận trong livestream cũng khựng , đó là hàng loạt:

[A a a a a a a a a a a a a a a a a a a!!!]

[My eyes my eyes!!]

[Cứu với, cầu xin một đôi mắt từng thấy cảnh !]

[Điểm SAN tụt thẳng xuống luôn, đây chính là nỗi sợ khắc sâu trong gen mà!]

[Trên đời con giun đất to như thế chứ? Ghê quá mất!]

Trương Yến Bình hồn , ho nhẹ một tiếng: "Mọi đừng sợ, loại giun đất cắn , mà cá cũng thích ăn nó, chúng bỏ qua nó nhé."

Anh cố gắng tỏ thản nhiên: "Mở hộp mù thứ ba thôi!"

[Anh mở thì mở , mở ]

[ là sức công phá của đại ca dạng , giáo viên Kiều Kiều còn thua xa]

[Khoan , nãy đại ca "Ối giời ơi" nhỉ?]

[Nghe nhầm đó, thể chứ, dữ dằn thế mà]

[Không thể nào, chắc chắn là nhầm thôi!]

Thực tế thì, giọng của Trương Yến Bình lúc nãy đúng là nhỏ, cộng thêm tiếng bước chân dồn dập khi lùi và cái mic bật lên, nên hình tượng của vẫn giữ khá .

Chỉ điều... bản lẽ cũng thích cái hình tượng lắm.

Nói chung thì, Trương Yến Bình đành cay đắng thừa nhận rằng, livestream chắc thật sự bằng Kiều Kiều.

May , viên gạch đỏ tiếp theo điều. Vừa nhấc , bên bốn, năm con giun đất đỏ nhỏ đang ngọ nguậy, khiến vui mừng nhặt từng con một bỏ chiếc lá to tiện tay vơ .

Khoảnh khắc , đầy hứng khởi: "Đi thôi! Đi xem các em câu cá nào!"

Vừa hào hứng thuyết minh: "Mấy ông nhà á, ngoài cá thì cái gì cũng câu lên hết!"

[Đang câu cá mà xem livestream!!! Đại ca , ... nhỏ chút ]

[Chú ý tin nóng xã hội, các em câu cá lập ít công lao ]

[Ơ... ngoài nghề hỏi tí, ngoài cá , trong ao còn câu gì nữa thế? Tôm càng xanh ?]

Trương Yến Bình đang tập trung con đường chân, rảnh để xem bình luận, nhưng trùng hợp thế nào, vô tình trả lời đúng câu hỏi .

"Mấy ông nhà , câu lươn, câu cá diếc, còn câu rắn nước, tôm càng... Nói chung, câu cá mới là khó nhất , ơ, cá diếc bé tẹo tính là cá cũng đúng thôi nhỉ?"

Cá diếc tất nhiên cũng là cá, nhưng bé xíu như thế câu lên thì... chung là, " lươn" vui .

Mặc dù gọi là " lươn" cũng chẳng ho gì, nhưng gọi là " cá diếc" thì cũng chẳng khá khẩm hơn.

Anh dứt lời thì thấy tiếng "Đại Bạch" cất giọng oang oang, kế bên còn "cô em Ngỗng" cũng chịu thua kém mà cất tiếng kêu inh ỏi, c.uối cùng vỗ cánh đập cho một phát.

Cộng thêm đám vịt đông tầm cả trăm con, cái ao , chẳng tí gì gọi là yên tĩnh cả!

Thao Dang

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-765-dao-giun-dat.html.]

hiển nhiên, mấy tay câu cá thì cực kỳ quen với môi trường .

Lúc thấy Trương Yến Bình bước tới, họ nhanh chóng vây , mở miệng chẳng hỏi chuyện phòng trọ, cũng chẳng hỏi ba ngàn tệ đóng , mà câu đầu tiên là…

"Giun đất ?"

Camera livestream mặt, Trương Yến Bình cũng dùng micro, đang vểnh tai lên ngóng, bỗng nhiên giọng khiến khí trở nên kích thích hẳn!

[Hàng ?]

[X gian đạo]

[Hành động phá X]

[Nói gì thì , chúng đang chứng kiến giao dịch kiểu "dương đông kích tây" đây?]

[Anh trai ơi, các chuyện bình thường phạm pháp mà cứ thì thầm thế?]

Trương Yến Bình cũng cảm thấy bất lực: “Các ông tới từ năm giờ sáng, chẳng lẽ đến giờ mà còn câu con cá nào ?”

Nếu thì mong ngóng giun như mong sáng chứ?

Về việc , chú Cá Cỏ điều : “Không đến nỗi thế! câu một con cá rô phi đấy.”

Còn đại ca Cá Chạch thì cũng thành tích: “ thì khác, câu hai con cá chạch!”

Trương Yến Bình ghé mắt xô nước, lập tức im lặng.

[Sao ?]

[Hoàng đế mặc áo mới (gạch ) Cá rô phi?]

[Nói thật là nhóm mấy ông câu cá gà thật đấy, từ năm giờ tới giờ chín giờ , mới một con cá thôi á?]

[Cũng thể , đôi khi chỉ là vấn đề may rủi, lúc giành chỗ ngon thôi]

[Ông phía câu mấy con ?]

[Dù câu cá cũng phụ thuộc vận may, nhưng mười mà giờ chỉ câu một con... chậc chậc chậc, kém cỡ nào mới thế hả trời]

[Có chuẩn đủ mồi câu ? Hay thả mồi đúng cách?]

[Cái ao cần gì chọn chỗ ngon… Ngồi đại cũng mà]

Trương Yến Bình ống kính sang chỗ : “Thế mà cũng gọi là câu một con ? Con cá bé tí bằng ngón tay thế mà các ông cũng giữ , đúng là đói quá mất khôn mà!”

Mọi màn hình, cũng khỏi câm nín.

Con cá rô phi dài đầy một gang tay, giỏi lắm thì mười centimet, giờ đang bơi tới bơi lui trong cái xô to bự, trông nghèo nàn đáng thương hết sức.

[Ái chà…]

[Con cá đem về cho mèo ăn chắc nó cũng chê đủ nhét kẽ răng]

[Mấy ông đạo đức gì cả, cá bé thế mà cũng thả ao!]

“Thả nó , thả nó .” Trương Yến Bình thực sự đành lòng tiếp: “Bé thế mà cũng bắt, thấy áy náy ? Thôi thôi thôi, đây, mấy ông cần giun đúng , cầm lấy hết , tối mà còn câu con nào nữa thì đúng là vấn đề kỹ thuật đấy nhé!”

Mấy ông câu cá cứng đầu thể nhận là kém ? Chắc chắn là tại đám cá trong ao quá xảo quyệt thôi.

Giờ thì...

Ai nấy hớn hở nhận lấy phần giun của , nhanh chóng móc mồi lưỡi câu. Chú Cá Cỏ trở về chiếc ghế nhỏ của , lúc tràn đầy tự tin, hăng hái bừng bừng:

“Tối nay, nhất định đại thu hoạch!”

Thu thì cũng thế, với nửa con giun thì các ông mà câu hoa nở luôn !

Trương Yến Bình đành đơn giản hóa vấn đề chính: “Nhà xưởng các ông thấy đấy, ở ngay đỉnh núi . Mười hai giờ trưa, nhớ đúng giờ ăn cơm nhé!”

“Còn nữa, ký túc xá của mấy ông cũng ở đó, vốn dĩ là hai một phòng, nhưng giờ nhiều lắm.”

“Thế nên ai đóng tiền thì tự chọn chỗ nhé, đông thì thế nha.”

Anh lải nhải hết chi tiết đến chi tiết khác, ngoảnh livestream.

Ủa ủa ủa, cả buổi sáng cũng đông thế nhỉ?

Loading...