Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 772: Cơn lốc bình luận.

Cập nhật lúc: 2025-04-01 17:07:58
Lượt xem: 296

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cá Chạch đại ca c.uối cùng cũng đổi vận, nhưng ngờ phúc lợi sửa đổi, thế là buồn bực gõ liên tiếp ba mươi cái lên miếng mõ điện tử, chỉ cầu mong vận may .

Bên , Trương Yến Bình con lươn vàng béo ú , bất giác cũng thấy thèm.

Bao lâu chứ, cá khô, cá tươi, cá sấy... trong kho gần như ăn hết. Bao giờ mới đặt vài cái lồng bẫy xuống ao để ăn cá tươi nhỉ?

Anh quyết định về nhà sẽ đề xuất ngay.

Không xa, chỉ cần vớt một chậu tôm sông, xào với hành lá, là ngay hai bát cơm ăn ngon lành!

---

Trong khi đó, Kiều Kiều dẫn đám xem đến nhà xưởng núi.

"Các bạn nhỏ!" Kiều Kiều cầm điện thoại, tự hào một vòng quanh xưởng chế biến mới tinh:

"Đây là xưởng mới xây của nhà ! Hạt dẻ rang đường mà mua đều ở đây đấy."

Bình luận bùng nổ ngay lập tức.

[ là mới xây, tường còn trắng tinh!]

[Nhìn quy mô thế , chắc tốn cả triệu tệ nhỉ?]

[Xem streamer kiếm kha khá đấy, gì khác, hôm nay tiền donate cũng ít !]

[Ôi dào, giọng điệu của ông phía chua chát ghê?]

[Người bán bao nhiêu thứ thế , kiếm tiền thì gì?]

[Nhanh thật! Mới ngày nào còn livestream hái cỏ đậu tím ngoài đồng, giờ hẳn một xưởng lớn như !]

[Mọi ơi, trọng điểm sai ! Có nhà xưởng lớn như , chẳng đồ bán sẽ nhiều hơn ?]

[Mau mau mau! Ai ăn gì thì comment ngay ! Nhà streamer còn cả một vùng đất rộng nữa mà!]

Cơn bão bình luận sôi sục khắp phòng livestream, khiến những kẻ cố ý đánh lạc hướng chủ đề cũng nhấn chìm.

Một ít vẫn cố gắng giữ vững chủ đề ban đầu, nhưng dòng bình luận c.uồn c.uộn c.uốn trôi bọn họ sạch sành sanh.

Những công ty MCN ngấp nghé livestream nhỏ bé đành tức giận giậm chân:

Cái quái gì thế ! Không quan trọng là dẫn hướng dư luận kiểu gì, chỉ cần nhắc đến đồ ăn là lao theo ngay, chẳng còn chút lý trí nào!

Phì!

bọn họ tức giận thì tức giận, Kiều Kiều gì cả.

Vừa bước sân, thấy một đống bao tải hạt dẻ chất cao mái che. Một nhóm cô bác đang cạnh đó, dùng một chân đạp lên bao tải, tay cầm kéo bấm nhẹ một cái, thế là hạt dẻ tròn trịa rơi ngay.

Động tác mượt mà lưu loát, mấy việc đồng bộ đến mức cảm giác thôi miên kỳ lạ.

Còn bên , Vương Tiểu Thuận đang cúi xuống kiểm tra đống hạt dẻ trải tấm bạt nhựa, thấy Kiều Kiều tới, khỏi thắc mắc:

"Sao ít hạt hỏng thế nhỉ?"

Ai từng thu mua hạt dẻ đều , thứ dễ sâu đục. Dù ban đầu cỡ nào, chỉ cần để trong túi nửa ngày là bao nhiêu hạt mọt ăn mất.

Thế mà Vương Tiểu Thuận kiểm tra cả buổi, trung bình ba bốn chục hạt mới tìm thấy một hạt dấu vết sâu.

Nhà họ Tống trồng trọt kiểu gì mà giỏi thế !

Anh từng ăn thử đồ nhà Tống Đàm nên đoán đây chắc là bí quyết riêng của họ, bây giờ xem livestream Kiều Kiều, cũng tiện hỏi nhiều.

Mà thực tế, đám khán giả livestream còn chẳng hiểu hạt dẻ bằng Kiều Kiều, nên đương nhiên sẽ hỏi gì cả.

Kiều Kiều ngơ ngác chớp mắt, cúi xuống ngắm nghía mấy hạt dẻ trong tay:

"Ít sâu thì ?"

"Tốt chứ!" Vương Tiểu Thuận sợ lỡ lời điều gì nên, vội vàng chuyển hướng, chỉ về phía bếp:

"Ăn cơm cháy ? Đàn của chiên một chảo to lắm, giờ vẫn còn giòn đấy, ăn thì tự lấy ."

Chiên cơm cháy?!

Kiều Kiều mắt sáng rực: "Muốn ăn! Muốn ăn ạ!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-772-con-loc-binh-luan.html.]

Ông chú Bảy ngày thường cơm cháy đều là phần cháy đáy nồi cơm, giữ nguyên hương vị gạo thơm, ngọt và dai dai.

Tưởng Tiểu Khang thì khác, dùng gạo thường mua chân núi, nên để tăng hương vị, cần chiên một lượt.

Hiện tại, trong cái chậu inox lớn chất đầy một núi cơm cháy vàng giòn, bước , Kiều Kiều ngửi thấy mùi thơm nức mũi.

"Anh Tưởng!" Kiều Kiều tò mò : "Sao nhiều cơm cháy thế ?"

Tưởng Tiểu Khang : "Chưa nghĩ trưa nay nấu món gì, thấy còn dư cơm nguội nên tiện tay xử lý luôn."

"Hôm nay đông , trưa nay trứng xào tương đậu nành với ớt khoanh cay, trời khô hanh, nấu thêm một nồi lớn canh tuyết nhĩ nấu lê. Tiện thể xào một đĩa cà tím và khoai tây hầm thịt."

"Vậy thì bữa trưa cho năm sáu chục là thoải mái ."

Nghe xong, Kiều Kiều kìm mà chảy nước miếng.

Bởi vì từng món trong đó, thấy ngon ...

"Em cũng uống canh tuyết nhĩ nấu lê."

Cậu .

"Uống !"

Con của Tưởng Tiểu Khang cũng chỉ lớn hơn Kiều Kiều một chút, giờ nhóc thì đúng là thấy bảo bối chỗ nào cũng quý!

Anh mở nắp nồi lớn bên cạnh, trực tiếp múc cho một bát:

"Mấy vụn tuyết nhĩ chẳng nhà em đưa qua ? Anh uống thấy chất lượng quá, chỉ nấu đơn giản thì phí quá, nên mua thêm mấy thùng lê về."

"Uống canh mà thêm chút lê thì vị ngon tăng lên gấp bội!"

Nhà cả đống tuyết nhĩ vụn.

Thực , đây đều là do bà cụ của thím Liên Hoa tranh thủ lúc rảnh tay nhặt , hiện giờ bà chiếu cỏ ở chỗ Tống Hữu Đức, nhưng tại trân trọng công việc như ? Trong lòng bà tự tính toán.

Ban ngày đan chiếu, rảnh tay cũng chịu yên, cứ ở góc sân, chuyện, giúp nhặt tuyết nhĩ.

Công việc thì đơn giản, động tác của bà cũng nhanh, nhưng ngày qua ngày, dần dần cũng tích một khối lượng nhỏ.

Đây, mang lên núi cả một thùng lớn .

Lúc , phòng chat trực tiếp bùng nổ.

Thao Dang

[A a a cơm cháy! cũng ăn!]

[Trứng xào tương đậu nành với ớt cay... Được , trưa nay ăn món , gọi hai bát cơm để ăn kèm!]

[Chính là cảm giác ở nhà uống canh tuyết nhĩ đây!]

[Tuyết nhĩ giá 4000 tệ một cân, đến giờ mới dùng hết hai lạng. tiết kiệm thế , ai ?]

[Trời ơi, thầy Kiều Kiều, cho hỏi nông trại tuyển ? Mỗi ngày đều ăn uống thế ?]

[Ghen tị quá, còn dám mua, dùng bữa ăn cho nhân viên…]

[Thật ghen tị! Ai đang ghen? Chính là đây!]

[Dưới gốc chanh trái chanh, trong bát canh tuyết nhĩ và bạn]

[ ở Giang Thành, lương tháng 4500, thầy Kiều Kiều ơi, chỉ cần bên trả 4000 bao ăn ở, lập tức xách vali qua!]

[Nghĩ gì ? Tiền ăn thôi cũng đủ!]

[Đừng so bì! Đừng so bì!]

[Nghĩ nhỉ, chuyện thế đương nhiên là để !]

[Đáng ghét, đến giờ vẫn ai tìm địa chỉ? Đám cư dân mạng thật chí khí!]

Kiều Kiều đặt điện thoại sang một bên, khi Trương Yến Bình đến, ôm một cái bát lớn, một tay cầm cơm cháy, một tay cầm bát canh tuyết nhĩ nấu lê, nhai rôm rốp, húp xì xụp.

Không thể ngon hơn nữa!

Dù nguyên liệu sánh bằng đồ nhà , nhưng Tưởng Tiểu Khang là đại sư , tay nghề của dĩ nhiên giống với ông chú Bảy.

Với Kiều Kiều mà , đây là một phong vị mới lạ, hề kén ăn, tất nhiên là ăn ngon lành !

Loading...