Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 773: Xử lý hạt dẻ.

Cập nhật lúc: 2025-04-01 17:08:00
Lượt xem: 325

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chưa đến giờ cơm mà ăn một bữa no căng bụng, chỉ Kiều Kiều mà ngay cả Trương Yến Bình cũng cảm thấy cần tiêu hóa một chút.

Vương Tiểu Thuận nhân cơ hội vẫy tay gọi:

“Lại đây, nếu hai rảnh thì giúp một khía vỏ hạt dẻ, một chọn hạt dẻ .”

Đã tám mươi tám tệ một cân , thể để trong mẻ hạt dẻ rang đường hạt nào hỏng ! Vương Tiểu Thuận coi trọng chuyện .

Trương Yến Bình do dự: “ khỏe bằng Kiều Kiều, chọn hạt dẻ .”

Câu khiến Vương Tiểu Thuận trừng mắt: Người cao to như thế, hình rắn rỏi mà bảo yếu sức, chọn việc nhẹ mà … Sao kiểu như chứ?

Trương Yến Bình giữ vẻ mặt nghiêm túc, Ngô Lôi là , chỉ cần chịu khó thì bao nhiêu cũng hết việc, nhưng thích mấy việc nặng nhọc, thừa nhận luôn.

Trong khi đó, Kiều Kiều vui vẻ xuống ghế, cầm lấy dụng cụ khía vỏ mà Vương Tiểu Thuận đưa, bấm thử lên xuống hai , đó hào hứng chờ Trương Yến Bình chọn hạt dẻ.

Tiện thể, còn tò mò hỏi: “Tại khi rang hạt dẻ đường cho thêm cát thạch ạ?”

Vương Tiểu Thuận chọn lựa hạt dẻ, giải thích:

“Vỏ hạt dẻ dễ cháy xém nhưng phần ruột khó chín. Nếu trực tiếp rang trong chảo sắt thì vỏ ngoài thể cháy đen mà bên trong vẫn chín.”

Anh quen với việc giảng giải cho học trò, mà Kiều Kiều là kiểu ‘ba ngàn câu hỏi’, thế nên lúc trả lời trôi chảy, hề ngập ngừng chút nào.

“Nếu để ăn tại nhà thì , thể luộc chín mới rang. nếu đem bán thì thứ nhất là mắt, thứ hai là dễ bẩn tay ăn, thứ ba là khó kiểm soát độ chín.”

“Cho thêm cát thạch , vì cát nặng nên dù đảo thế nào thì những hạt cát nhỏ vẫn chủ yếu phía . Khi cát nung nóng, nó sẽ truyền nhiệt đều cho hạt dẻ, giúp hạt dẻ chín từ từ.”

Kiều Kiều ngẫm nghĩ một lát, đó nghiêm túc gật đầu:

“Đợi em học , em sẽ dạy cho mấy bạn nhỏ.”

Hiện tại dạy, đơn giản là vì mà thôi!

Vì chất lượng hạt dẻ quá , hỏng cũng nhiều, nên chẳng mấy chốc, mặt Trương Yến Bình và Vương Tiểu Thuận chất đầy hạt dẻ.

Kiều Kiều cầm một hạt lên, như chơi đồ chơi mà đặt dụng cụ khía vỏ, nhấn mạnh xuống!

“Cạch!”

Người bình thường còn tốn sức, nhưng với thì đúng là như trò chơi.

Chỉ một cú nhấn, vỏ hạt dẻ xuất hiện một đường cắt hình chữ thập ngay ngắn, quá sâu cũng quá nông, vặn hảo.

“Tại khía vỏ? Là để tránh hạt dẻ nổ tung khi rang ?” Kiều Kiều bắt đầu ‘ba ngàn câu hỏi’.

Vừa , cô về phía chảo hạt dẻ vẫn bật lửa:

“Hồi mùa đông, em nướng hạt dẻ trong bếp than, nhưng cho.”

“Thế mới đúng chứ !”

Thao Dang

Vương Tiểu Thuận bật :

“Hạt dẻ khía vỏ, khi gặp nhiệt sẽ nổ tung. Không chỉ giật , mà than với tro trong bếp lò cũng sẽ b.ắ.n tứ tung. Dù trúng , nhưng nếu quần áo mới mà cháy thủng mấy lỗ, thì cảm giác đó cũng đủ khổ , đúng ?”

Haizz, còn con, mà Kiều Kiều cảm nhận nỗi khổ khi nuôi con .

Hỏi gì mà hỏi lắm thế chứ!

Miệng sắp khô khốc luôn ! May mà câu hỏi liên quan đến nấu nướng, chứ nếu , chắc chịu thua mất.

Còn Kiều Kiều thì chẳng để tâm.

Cậu chỉ lặng lẽ gật đầu, bỗng nhiên vui vẻ reo lên:

“Em hiểu ! Đây là điều thầy Tần từng : ‘Bế tắc bằng khai thông!’ Phải mở một đường thì nó mới phát nổ!”

Vương Tiểu Thuận: …

Nghe cũng lý thật. Dùng cụm từ tình huống cũng sai.

vẫn cứ thấy là lạ nhỉ?

Kiều Kiều tiếp tục “cạch cạch” nhấn dụng cụ khía vỏ, tốc độ nhanh đến mức hai còn cộng cũng chắc bằng. Vì động tác cần suy nghĩ, nên ` tò mò hỏi tiếp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-773-xu-ly-hat-de.html.]

“Thế rang hạt dẻ đường thì ? Không cho đường ?”

“Được chứ.” Vương Tiểu Thuận gật đầu: “Hạt dẻ nhà vốn ngọt và ngon , thêm đường là cần thiết.”

“Hơn nữa, chị em còn cố ý đưa 5 hũ mật ong, lúc rang sẽ hòa với nước rưới lên hạt dẻ, chẳng ngon hơn đường nhiều ?”

“Năm hũ mật ong?!”

Trương Yến Bình lập tức ngẩng đầu lên: “Không lúc nào cũng thiếu hàng ?”

Không xa, mấy khách hàng quen cách vài ngày tới mua một , cơ bản là bao nhiêu cũng hết sạch…

Trương Yến Bình đến đây lâu như mà mật ong vẫn bán thứ hai cửa hàng online, bảo mà dân mạng trong livestream "cay cú" cho ?

Anh thò đầu xem thử, quả nhiên, phòng livestream bùng nổ !

[Dùng mật ong xào hạt dẻ? Hai lớp vị chồng lên á á á!!!]

[Trời ơi! Không dám tưởng tượng luôn! 88 tệ của phúc phận gì đây?]

[ hận, tại lúc thấy 88 tệ một cân là đắt? ... thiếu 88 tệ ?]

[Streamer hại ! Nếu sớm là khi rang hạt dẻ sẽ cho thêm mật ong...]

[Mật ong mua một , đó chẳng tranh nổi nữa!]

Trương Yến Bình thở phào nhẹ nhõm: Xem tình trạng hết hàng là chuyện bình thường, phần lớn quen với điều đó.

ngay đó…

[Đừng tâng bốc streamer quá, mấy ngàn cân hạt dẻ mà chỉ dùng 5 hũ mật ong, đến khi nhận hàng thì hạt dẻ liệu dính một giọt nào còn là vấn đề đấy!]

[Nghĩ gì mà mơ mộng thế? Ra ngoài đường mua hạt dẻ rang, đổ mật ong cho ?]

[ ! còn chẳng bận tâm nếu mật ong pha loãng nữa, mấy lo cái gì chứ?]

[Đây chính là thành ý của streamer đấy!]

[Ở chỗ , hạt dẻ rang chỉ thêm đường thôi cũng 25 tệ một cân , streamer thêm mật ong mà mới 88 tệ!]

[Mọi lý trí ? Chỉ chút mật ong thôi mà dám bán 88 tệ!]

[Cảm ơn, .]

[Lúc mua hạt dẻ, cũng chẳng lý trí gì cả.]

[Công bằng mà , oán hận từng mua hàng.]

[Pha loãng xong thì thể cho xin cái chai rỗng để tráng nước ?]

[Giờ phút thấy bản thật thiên tài vì nhẫn tâm đặt 10 cân!]

[Trùng hợp ghê, cũng mua 5 cân.]

[Tóm , kinh nghiệm xương m.á.u rút là, khi streamer bán hàng, trừ việc nhanh tay đặt mua , nhất đừng suy nghĩ nhiều gì.]

,” Trương Yến Bình bỗng nhớ chuyện gì đó, ghé gần : “Kiều Kiều, em thông báo với một tiếng, lượng hạt dẻ quá lớn, quá trình rang sẽ mất thêm chút thời gian…”

bọn họ cũng chỉ ba cái chảo to thôi mà.

“Nên thể sẽ giao hàng chậm một chút, trong vòng một tuần là gửi xong.”

Kiều Kiều còn kịp truyền đạt hết thì bình luận trong livestream nổ :

[Không vội vội! Đại ca, bọn vội, buông Kiều Bảo xuống .]

[Đã miễn phí vận chuyển , dám mong gì hơn nữa, muộn chút cũng , miễn đừng tan vỡ giấc mộng của .]

[ giống , chỉ ăn ngay bây giờ thôi!]

[Cơm ngon thì sợ chờ lâu...]

Điện thoại vang lên âm báo, Kiều Kiều , ghé mắt : “Anh Yến Bình, sắp hết pin , còn gì nữa ?”

Trương Yến Bình nghĩ nghĩ: Những gì cần dặn dò xong, đợi

Anh hỏi Kiều Kiều: “Chúng vẫn bán tương đậu nành và tương dưa hấu đúng ?”

Loading...