Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 775: Tính toán của ông chủ Tiền.

Cập nhật lúc: 2025-04-01 17:08:04
Lượt xem: 282

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mười phút bán hết ba nghìn cân?!

Ông chủ Tiền và ông chủ Vương sững sờ đống đơn đặt hàng, trong lòng dâng lên nỗi đau khôn tả:

Sao thể như ?

Hạt dẻ rang đường giá tám mươi tám tệ một cân đấy! Sao mà nhiều tiền thế? Bình thường họ nhập sỉ hoa quả, tám tệ một cân mà còn mặc cả từng đồng.

Hơn nữa, họ buôn bán cả chục năm , tuy thiên tài nhưng cũng chắc tay vững bước, mà cái nhà chẳng mới bán hàng từ năm nay thôi ? Sao tích lũy khách hàng kinh khủng đến thế?

Đây chính là mô hình dữ liệu lớn thời đại mới ?

Hai chảo rang mà suýt rơi nước mắt, may mà Kiều Kiều thấy tội nghiệp nên gắp hai hạt dẻ từ trong chảo đưa qua:

“Chú, ăn ạ.”

Hai cầm hạt dẻ nóng bỏng, đổi tay liên tục để nguội, mất một lúc lâu mới bóc vỏ, cẩn thận cắn thử một miếng, tiện thể còn đánh giá:

“Thật hạt dẻ loại ngon nhất . Hạt dẻ rang đường ngon nhất vẫn là hạt dẻ dầu và hạt dẻ nón, nhỏ, tròn trịa. Ưm!”

Hai ngậm miệng ngay.

Vì hạt dẻ sống và hạt dẻ chín, ăn đúng là hai thế giới khác biệt!

Ngon quá mất! Tại họ mua?! Tại ?!

Vừa nhai đau khổ, hối hận kịp!

Kiều Kiều thì tò mò họ: “Chú ơi, hạt dẻ chín ạ?”

Mãi đến trưa hai mới xuống núi.

Vừa xuống tới nơi, thấy Tống Đàm đang trộn cơm cho chó, ông chủ Tiền vẫn còn ngượng ngùng. mà dân ăn, quan trọng nhất là mặt dày, thế nên ông lập tức tiến lên:

“Cô chủ Tống, thực sự nhập hạt dẻ , ngờ nhà cô bán nhanh đến !”

Trời ạ, đến mười phút thu về mười mấy, hai mươi vạn, ăn giỏi thế chứ?!

mà, dù bỏ lỡ cơ hội, ông cũng thể chùn bước!

Thế là ông chủ Tiền lập tức lấy tinh thần:

“Cô chủ Tống, thấy cô trồng đầy rau núi, chỗ củ cải định bán thế nào đây? nhập 3000 cân, thể đặt cọc !”

Tính toán của ông chủ Tiền vang lên lách cách trong đầu.

Thời nay, bán trái cây cũng cạnh tranh lắm, chỉ cửa hàng ngoài đời, mà mạng cũng cạnh tranh nữa.

Củ cải dù ông thử, chúng còn lớn hẳn, thử kiểu gì?

chắc chắn là ngon!

Thế nên cứ nhập , xem như một loại rau củ chuyển tiếp, dù thì dạo củ cải trái cây cũng hot.

Đợi khi khách hàng quen , ông sẽ nhập thêm rau củ từ nhà họ Tống về bán. Cứ từng bước từng bước, hàng rẻ thị trường của hàng rẻ, hàng đắt thị trường của hàng đắt, chen chân chợ đầu mối nông sản thì !

Sáng nay ông xem , cả quả núi xanh rì một màu, chắc chắn thể nào bán hết rau mạng nhỉ?

Nếu là khi ông chủ Thường đến đây hai ngày, khi Tống Đàm đồng ý luôn .

thì hơn hai trăm mẫu đất hoang, đào xới, cải tạo đất, chân đồi thì đang chuẩn trồng lúa mì đông xuân. Còn sườn dốc, khi trồng cây ăn quả, tất nhiên là tranh thủ gieo một vụ cây trồng .

Ví dụ như mấy loại giống chịu lạnh mà giáo sư Tống mang về: đậu đũa, ớt, dưa chuột, cà tím, cần tây…

Còn nhiều loại rau theo mùa nữa.

Cải thảo, cải thìa, cải bẹ xanh, rau diếp, rau chân vịt, củ cải…

Bây giờ từ xa, ngọn núi còn vẻ khô héo, hoang vu của mùa thu nữa, mà phủ đầy một màu xanh tươi.

Bởi vì cảnh chụp từ vệ tinh quá, nên bí thư Tiểu Chúc còn một lời khen ngợi mấy quan trọng!

Nhiều rau thế , chỉ dựa lão Triệu ở chợ rau thì chắc chắn , tìm thêm phân phối đương nhiên là tiết kiệm sức lực tiện lợi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-775-tinh-toan-cua-ong-chu-tien.html.]

Giờ ông chủ Thường mà!

Anh trẻ, tiền, quyết đoán vô cùng! Thà bỏ một tiền lớn để mua quyền phân phối sỉ độc quyền, cũng thèm để ý cô bán lẻ thế nào mạng…

Chậc chậc chậc, thử hỏi, đời mấy gặp một khách hàng như thế?

Giờ thì , trong thành phố lão Triệu lo, ở xa Thường Lạc Thiên, trời lạnh , bán hàng online cũng càng thuận tiện.

Mọi chuyện đều đấy!

Tống Đàm chỉ thể : “Anh đến trễ , hết sạch! Hết sạch !”

Thao Dang

Ông chủ Tiền thể tin nổi!

Sao thể chứ?! Trên núi , lá củ cải còn đến lúc ăn , đặt mua lâu như chứ?

chỉ thấy gương mặt như tiên nữ của Tống Đàm hiện lên nụ đáng ghét: “Là ông chủ Thường đấy, đặt từ lâu .”

Chỉ cần đến lúc thu hoạch là sẽ gửi đến nhà hàng mỗi ngày.

Nhà hàng mới mở của sắp vét sạch cả gia sản , hẳn năm tầng! Riêng sảnh tiệc cùng thể tiếp đãi 200 bàn cùng lúc!

Hừ! Dù cho vườn rau Du Nhiên Cư đối diện tiếp thị đến , vẫn vay tiền thuê mặt bằng ? Còn nhà hàng Trường Lạc Cư của , ngay cả đất đai cũng là mở rộng qua từng đời!

Ông chủ Tiền tối sầm mặt mũi!

Từ nay về , ông và họ Thường đội trời chung!

Tuy nhiên, chuyện cũng cơ hội xoay chuyển.

Tống Đàm an ủi họ: “Không , tuy rau củ mùa đông còn nữa, nhưng mùa đông bọn sẽ trồng cây ăn quả, sang năm sẽ táo, lựu, táo đông, cam, lê xanh… đủ cả.”

Ông chủ Tiền chẳng cảm thấy an ủi chút nào.

Trái còn chán nản: “Những thứ cô đều thể bán online hết, liệu cho mua ?”

Tống Đàm: …

Cũng đúng ha.

!

Vẫn là câu cũ, đừng bỏ hết trứng một giỏ!

Thế nên cô dứt khoát khẳng định: “Anh yên tâm, chắc chắn ! Ông chủ Thường nhà hàng, mấy loại trái cây chỉ đặt một phần để hộp quà thôi.”

“Thị trường nội địa cũng chỉ cần một ít để bán lẻ.”

Lão Triệu là khôn ngoan, gia cảnh ông bằng đám thương nhân buôn sỉ , vì bàn bạc với Tống Đàm:

Đến lúc đó, ông sẽ thu mua một trái cây loại hai với giá thấp hơn một chút để bán lẻ trong cửa hàng rau của , thực cũng chẳng ảnh hưởng gì, bởi dạo càng chuộng trái cây xí thì càng thấy ngon.

Dù doanh cửa hàng online , nhưng cũng thể bán mãi ! Đặc biệt là trái cây của cô còn mắc nữa.

Giữa tình hình đó, chia bớt cho hai ông chủ mặt, để họ mang đến thị trường xa hơn quảng bá thương hiệu "trái cây Tiên Vân Kiều" của họ…

Như , nếu ai hủy đơn hoặc xảy sự cố gì, cũng vẫn còn dự phòng để xoay sở.

Ông chủ Tiền nửa tin nửa ngờ, mười phút bán sạch ba nghìn cân hạt dẻ cao cấp, thật sự tổn thương lòng tự tin của ông .

… kệ !

Ông rút điện thoại : “Nói suông vô ích!”

Tống Đàm ngớ : Ký hợp đồng là cô thích nha!

Giáo sư Tống dặn , mùa đông sẽ mang sản phẩm đánh giá, sang năm còn c.uộc thi nữa… Đến lúc đó, nếu tiếp thị , danh tiếng cũng tăng theo…

Cô vốn cũng định tăng giá, tăng nữa thì bình thường còn chẳng dám mua thử.

Tống Đàm một ý tưởng trong lòng, tạm thời điều kiện thực hiện, nên nếu ký hợp đồng thì cô thật sự .

Ai mà đổi gì ?

Ông chủ Tiền thấy cô động đậy, tưởng cô đổi ý, vội vàng sốt ruột:

“Cô để mã QR thanh toán ở ? đặt cọc !”

Ông còn đầu sang ông chủ Vương: “Anh đừng ngẩn nữa, , mua ?”

Loading...