Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 817: Tiểu Vũ phát c.uồng rồi!
Cập nhật lúc: 2025-04-12 09:28:08
Lượt xem: 279
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đối diện với ba miếng bánh hạt dẻ nhỏ xíu, Tiểu Vũ camera lia lia, mãi mới nặn biểu cảm phức tạp:
“May mà món là tặng kèm. Nếu mà trả tiền… thì thật sự thể chấp nhận nổi .”
Nhân viên phục vụ mỉm :
“Cái tồn kho cực ít luôn đó ạ! Ông chủ bọn nếu bán thì 88 tệ/phần, mà đó còn hàng để bán tiếp, nên thôi tặng miễn phí luôn cho gọn.”
Tiểu Vũ: …
Thật khó mà bình luận. Đến nhiều như cô cũng nghẹn họng, may mà mạng thiếu “ hùng bàn phím” cô lên tiếng:
[Vầy mà 88 tệ? Trời ơi, miệng há cái là đủ lấp lỗ răng luôn đó nha!]
[88 tệ mua ba, năm cân bánh hạt dẻ chứ, mỗi cái còn to gấp sáu .]
[Lần khám phá tiệm coi bộ thất bại … Nhà hàng lâu năm mà lạm dụng danh tiếng kiểu là .]
Tiểu Vũ cũng thấy buồn lòng.
Dù cô cũng là Giang Thành, Trường Lạc Cư là nhà hàng mà cha cô yêu thích nhất, giờ chứng kiến quảng bá yếu kém, cô cũng cảm thấy tiếc nuối.
Thế nên cô lảng sang chuyện khác:
“88 tệ cho ba miếng, đây bánh hạt dẻ, gọi là hạt dẻ hạt thì đúng hơn! Để thử một miếng.”
Cô bỗng ngưng bặt.
Miếng bánh miệng tan chảy, hương ngọt đậm đà của hạt dẻ nhiệt độ trong khoang miệng kích hoạt, béo bùi, ngọt thơm, nồng nàn, cái ngọt đậm đà do đường cao cấp mang khiến cô như lơ lửng.
Phải , nếu bạn là kiểu từ từ tiếp xúc với nguyên liệu linh khí (như nhóm khách hàng quen của nhà họ Tống), thì phản ứng còn thể kìm .
như Tiểu Vũ, đầu tiên chạm mặt hương vị siêu cấp .
Cô cố nuốt miếng bánh thật chậm, nhưng dù nhẹ nhàng cách mấy, vẫn thể ngăn nổi cảm giác tan chảy trong miệng, đáng ghét! Nhỏ như , kịp cảm nhận hết mất !
Rõ ràng cô lúc nên nhón một miếng , từ tốn mô tả hương vị, thành nhiệm vụ review nhà hàng. bàn tay đưa vô thức gắp miếng thứ hai, cẩn thận cho miệng, và thế là bốc .
Ba miếng bánh. Ba phát là xong.
Cô ngẩng mặt lên camera, thở dài:
“Con mà, lúc cũng kiềm chế bản , là chuyện bình thường thôi.”
“Giờ chỉ một mong , chia sẻ, like thật nhiều, để nổi tiếng kiếm thật nhiều tiền, món bánh hạt dẻ 88 tệ/phần, ăn liền một lúc 10 phần!”
“Nó đắt của nó, là của !”
Tiểu Vũ đau lòng tột độ.
Nhân viên phục vụ đeo khẩu trang, nhưng đôi mắt ánh lên sự đồng cảm chân thành:
“ hiểu mà! Bữa thử món tuyết… khụ khụ, ý là cũng từng như cô . Giờ chỉ kiếm thật nhiều tiền thôi!”
Bình luận: …
[Ủa gì trời? Tự tẩy não hả? Hay đang quảng cáo trá hình?]
[Không giống quảng cáo … Tiểu Vũ, nếu cô đang quảng cáo thì nháy mắt cái coi?]
[Không tin nổi… mới nãy còn than thở, giờ xe mạnh quá ?!]
[ mà… cũng thèm thiệt…]
[ cũng…]
[Tiểu Vũ hỏi thử , bánh hạt dẻ ship ? thử]
[Trên đại gia nè!]
[Thất vọng ghê, tưởng sẽ chê bai, ai ngờ xe tung hô…]
Bình luận thì vẫn tiếp tục tranh cãi, nhưng Tiểu Vũ lúc màng nữa.
Nhân viên chạy bàn lướt nhanh, nhân viên phục vụ nối tay mang lên món rau muống xào xanh mướt và bánh hành dầu vàng ươm thơm lừng.
Chưa đến rau muống, chỉ riêng cái bánh hành thôi, bếp ngay tại chỗ, hành lá đỏ loại ngon nhất vùng dùng, mùi thơm mạnh đến mức đánh úp cả khứu giác!
Ngay cả hành thường mua ở chợ, chỉ cần bánh áp chảo, cũng khiến c.h.ế.t mê bởi mùi thơm.
Mà bây giờ, phiên bản hành linh khí pro max, kết hợp với bột mì hảo hạng tuyển chọn kỹ càng của Trường Lạc Cư, đầu bếp chuyên nghiệp nhào nặn điêu luyện, khi gặp chảo dầu nóng bùng nổ một hương vị thể cưỡng !
Giờ thì livestream cái gì nữa tầm ?!
Tiểu Vũ rằng, chụp lấy đũa.
Măm măm măm!!!
Sau đó đập chân liên hồi: “128 , đáng tiền lắm!!!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-817-tieu-vu-phat-c-uong-roi.html.]
Cô màng đến camera nữa, bắt đầu cắm đầu ăn lấy ăn để, đang ăn nửa chừng chợt ngẩng lên nhân viên bên cạnh:
“Cái món ớt xanh hổ bì 368 tệ mà cô lúc nãy, cô thể mang cho một phần ? nghĩ còn ăn nổi!”
Tiểu Vũ dĩa bánh hành dầu một lát, ngẫm ngợi hỏi nhỏ:
“Cái bánh hành dầu hình như lớn lắm nhỉ? Vậy thì… cái mì trộn hành mà cô lúc nãy, thể… cho thêm một phần ?”
Bình luận:
[Tiểu Vũ điên !!!]
---
Bên , ông chủ Thường xem đến đây thì cực kỳ mãn nguyện, phản ứng của streamer nữ, đúng là vô thanh thắng hữu thanh!
Không tồi, tồi!
Bây giờ khách thì lo thiếu nữa, cái ông đang nghĩ đến là danh tiếng của nhà hàng, dùng lời giới trẻ mà là:
"Đẳng cấp, khí chất!"
Tóm , ông chủ Thường giờ đây cũng tham vọng :
Một ngày nào đó, nhắc đến Giang Thành là nhớ đến Trường Lạc Cư!
Mà nhắc đến Trường Lạc Cư, thì nhớ ngay đến bốn chữ, xứng đáng đồng tiền!
Mang tâm thế , ông tiếp tục xem đoạn livestream mà Máy kiểm tiền 997 giới thiệu, tâm lý chuẩn sẵn sàng để “khen tới bến”.
Không ngờ , nam streamer đẩy dĩa bánh hạt dẻ sang một bên lạnh lùng :
“Chỉ cần cái bánh là tại các thương hiệu trăm năm ngày nay lao đao: Vì tư thế quá cao cao tại thượng!”
“Như cái bánh , ba miếng gộp chắc hai hạt dẻ?”
“Vậy mà dám bán 88 tệ, đúng là coi thường khách hàng!”
Trong video, nhân viên phục vụ bên cạnh đang nhẹ nhàng khuyên nhủ:
“Anh thử ạ, đồ ăn bên thực sự xứng đáng với giá tiền… chỉ cần nếm một miếng là liền.”
nam streamer mặt mày nghiêm túc:
“Yên tâm, ăn cũng vẫn trả tiền.”
“ các ăn buôn bán, thể để khách đánh giá chứ…
Gì ? Bán 88 mà cho góp ý ?”
Nhân viên cũng gì, đành im lặng một lát từ tốn đáp:
“Anh thấy đắt cũng thôi, bọn ép gọi món đắt tiền. Bên là thực đơn phổ thông, giá ngang với các quán ăn Trung khác… Hay đổi món cho nha?”
Cô nâng dĩa bánh hạt dẻ lên:
“Nếu dùng, mang trả bếp luôn ạ!”
Món còn mở nắp đậy, thể trả về ảnh hưởng gì.
Cô cầm tablet tay, ánh mắt tràn đầy chân thành:
“Hay đổi cho sang món trong thực đơn phổ thông nha?”
Vừa xong, nam streamer càng tức, mà tức vì cái gì… thì chính cũng rõ.
Thao Dang
c.uối cùng chỉ còn hừ một tiếng:
“ chỉ điểm là các bắt đầu giở trò khích tướng, đúng ?”
“Được thôi, luôn: ăn đó! đổi!”
Đùa , tiêu đề livestream của hôm nay là:
"Thương hiệu trăm năm sống , bắt đầu từ món cải cúc 288 tệ!"
Giờ mà đổi món thì "treo đầu dê bán thịt chó", còn gì để giữ khán giả?
…
Ông chủ Thường xem đến đây, bỗng vỗ đùi một cái:
“Nói lắm! Nhà ép ai mua ? Tự thấy đắt mà vẫn cố ăn, đáng đời!”
đè xuống cơn đắc ý: Không , , ăn kêu căng! Tuyệt đối bay cao!
Anh hít sâu, điều chỉnh cảm xúc tiếp tục xem, nhưng ngay đó thấy nam streamer lật nắp đậy, gắp một miếng bánh hạt dẻ lên ăn sạch…
Ông chủ Thường: …
Thôi , khỏi xem nữa. Kết cục định.