"Cô    những gì? Nói qua cho   một chút."
Đỗ Kiều  khả năng ghi nhớ , chỉ  qua một  là  thể nhớ kỹ nội dung. Cô  rõ vì  ngài lãnh đạo  kiểm tra cái , vì  cô lấy  khả năng ghi nhớ của ,   hết.
Thấy cô chỉ cần  một    hết  các bài báo trong đó,  mặt Trần Đào là vẻ giật .
Không ngờ vị đồng chí mới tới còn  tài năng !
Đỗ Kiều  xong,  về phía ông ,     nên lấy thêm một tờ báo khác    ?
"Cô...  đây cô   qua tờ báo  đúng ?" Trần Đảo đẩy  cái kính  sống mũi, nhưng trong lòng vẫn  bình tĩnh .
"Không, đây là  đầu tiên   nó. Lãnh đạo, ngài cần  học thuộc lòng bài  khác ?"
"Không cần,  cần!  yêu cầu cô  báo để cô xem thông báo cuộc thi  của tỉnh ở góc  bên ,  ngờ cô còn  tài năng như ..."  là giấu mặt giấu tài.
Đỗ Kiều cảm thấy  ngượng,  ngờ ngài lãnh đạo vòng vo một hồi lớn chỉ để  với cô về cuộc thi .
Nghĩ về bản   lúc nãy, cô chỉ  chạy trốn...
Cuộc thi  với chủ đề "Nơi  sống" bao gồm ba giải thưởng, giải nhất  chỉ  bài   đăng  tờ báo tỉnh mà còn nhận  giấy chứng nhận và quà tặng.
Điều quan trọng nhất là, nếu thực sự giành  giải, điều  sẽ giúp Đỗ Kiều phát triển  hơn trong xưởng báo.
Trần Đào   qua bài  của Đỗ Kiều, đánh giá  cao phong cách  và tài năng của cô, vì  khi thấy thông tin cuộc thi  lập tức thông báo.
"Cô   thử ? Quan trọng là tham gia,  đạt  kết quả  cũng  , coi như là một  rèn luyện."
Đỗ Kiều   ơn, cô  nắm chặt lấy cơ hội .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-119.html.]
"Lãnh đạo,   tham gia."
Thấy cô là   tham vọng, Trần Đào  vui mừng.
Tiếp theo, hai   thảo luận về chủ đề của cuộc thi một thời gian dài, cho đến khi tan , bộ não của Đỗ Kiều vẫn trong trạng thái hứng khởi.
Trên đường về nhà, cô  ngừng suy nghĩ về từng từ một trong bài , thậm chí  ngang qua Đỗ Nguyệt Ảnh mà  nhận .
Đỗ Nguyệt Ảnh cố tình đến tìm cô, thấy   lờ  như  khí, những lời    còn chỗ dùng, tức giận đến đỏ mắt.
"Đỗ Kiều, cô  thế  ý gì?"
Nghe thấy ai đó gọi tên , Đỗ Kiều mới phản ứng , cô ngẩng đầu lên, thấy đối phương đang tức giận  .
Biết rằng sớm muộn gì   cũng sẽ tìm đến, cô  quá ngạc nhiên:     "Chị đang gọi  ?"
"Ở đây chỉ  hai chúng ,   gọi cô thì gọi ai?" Đỗ Nguyệt Ảnh đánh giá bộ dạng lộng lẫy của cô, trong lòng gần như ghen tị c.h.ế.t mất.
"Có việc thì nhanh , đừng lảng vảng." Đỗ Kiều tâm trạng , sẵn lòng lãng phí chút thời gian để chọc ghẹo cô .
Đỗ Nguyệt Ảnh  tính khí của cô,  dám tiếp tục khiêu khích:     "Là thế ,    thăm dì Xuân Mai, tiện thể ở nhà cô vài ngày,  ?"
"???" Đỗ Kiều  chọc cho tức :     "Quan hệ của chúng   đến mức đó? Chị ở nhà chị hai của    nữa ?"
Đỗ Nguyệt Ảnh mím môi, coi như chấp nhận.
Thực  Đỗ Nguyệt Khê đối xử với cô  tạm , chỉ là bà lão và đứa trẻ  quá phiền phức. Đặc biệt là bà lão, cả ngày  chuyện quái gở, như thể cô  nợ tiền nhà họ Cao. Còn Đỗ Nguyệt Khê thì  ngơ, đúng là nhát gan.
Cô    ở nhà họ Cao nữa.