Và hai  xung đột với cô, cũng  ghi nhận một , đồng thời còn   thư xin  dài một nghìn từ đăng  bảng thông báo.
Theo thời gian, trong  khí hòa thuận, tin  từ báo tỉnh cuối cùng cũng đến!
Bài  tham dự cuộc thi của Đỗ Kiều vì chủ đề sát phạm, góc  mới mẻ, còn tôn vinh chủ đề "quân dân như một gia đình",  giành  giải nhất!
Ngoài bằng khen và quà tặng, bài   còn  đăng  báo tỉnh và nhận  một khoản tiền nhuận bút đáng kể.
Ngoài , tổng biên tập báo tỉnh  gặp mặt cô, thể hiện sự thành ý còn đặc biệt  một lá thư.
Đỗ Kiều trong kiếp   từng  việc ở nơi như báo tỉnh, nên  rõ ý định của đối phương  gặp  là gì?
Cuối cùng, Trần Đào  giúp cô giải đáp thắc mắc.
"Báo tỉnh đánh giá cao văn chương của cô,   sẽ xin bản thảo của cô. Nếu  hợp tác lâu dài, hai bên  trực tiếp đàm phán các điều kiện. Đây là tớ báo tỉnh, họ sẽ cẩn thận hơn trong việc xử lý các vấn đề."
Sau khi  lời giải thích của Trần Đào, Đỗ Kiều hiểu   chuyện.
Để bày tỏ lòng  ơn đối với sự hỗ trợ và khích lệ của Trần Đào và các đồng nghiệp,  cuối tuần , cô dùng tiền nhuận bút  nhận  để mời   đến nhà hàng quốc doanh ăn sủi cảo.
Nhà hàng quốc doanh  đảo  nhiều, và nhà hàng sủi cảo   coi là một đặc sản, đặc biệt là sủi cảo nhân thịt viên, ăn  thơm lừng  gì sánh bằng.
Ngoài món chính, cô còn gọi thêm vài món mặn, với sự kết hợp cả thịt và chay  một bàn, khiến tất cả   đều tròn xoe mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-136.html.]
Dù lương ở xưởng đóng tàu khá  và  ăn một bữa thịt cũng dễ dàng, nhưng  ai gọi món như thế .
Thật là-một bữa ăn  thể tiêu hết nửa tháng lương...
"Tiểu Kiều, cô chi tiêu lớn quá, chúng   dám nhận,  bằng cô hủy bỏ vài món ."
"Bữa  ăn ngon hơn cả Tết, Tiểu Kiều,  bằng chúng  cũng đóng góp một ít,  thể để  cô chi trả."
Đỗ Kiều mời họ ăn vì hai lý do:     một là vì cô  giành giải trong cuộc thi, hai là vì cuộc tranh cãi vài ngày , khi đó   đều thực sự quan tâm đến , nên bữa ăn  cô  mời.
Sau một hồi khăng khăng,   chỉ  thể chấp nhận lòng  của cô.
Cuộc sống của  dân  đảo khá , nên  nhiều  đến nhà hàng quốc doanh ăn  cuối tuần, bàn của họ sáu bảy   một bàn tròn  vặn.
Ở bàn kế bên họ, cũng  hai  , là Tưởng Vệ và Đỗ Nguyệt Ảnh.
Tưởng Vệ  lưng về phía Đỗ Kiều, trong mắt  là sự  kiên nhẫn. Với   chắn , Đỗ Nguyệt Ảnh   thấy Đỗ Kiều.
Trước mặt  đàn ông cô  thích, Đỗ Nguyệt Ảnh  giống như bình thường lúc nào cũng cay nghiệt, cô  đỏ mặt, nhẹ giọng :     "Đồng chí Tưởng Vệ,  bằng chúng  ăn  ,  đó  ăn   chuyện?"
Trong thời gian , cô   xem xét hai  đàn ông, mỗi  đều thấp và mập, mặt mũi  mấy dễ , so với Tưởng Vệ thì trời đất chênh lệch, ngay cả Cao Quân cũng  bằng.
Tiêu chuẩn tối thiểu của cô  là  mạnh mẽ hơn Cao Quân, chỉ với những  như , Đỗ Nguyệt Khê cũng dám giới thiệu cho , đây   là xem thường  khác ?
Vì , cô  quyết định:     bất kể Đỗ Nguyệt Khê dùng  cách đe dọa, cô  cũng    Tưởng Vệ.