Dương Xuân Mai lắc đầu, cho  tình hình như thế  một lúc  thể điều tra xong...
Khu nhà ở bàn tán sôi nổi,  đủ loại lời đồn.
Đa    cho rằng Đỗ Nguyệt Ảnh là gián điệp, nếu  thì  thể giải thích tại  cô   hạ dược Tưởng Vệ?
Thời gian trôi qua nhanh chóng, một tháng  qua . Gió mùa thu mát mẻ, thổi qua khuôn mặt vô cùng dễ chịu. Hôm nay tan ,   khỏi cổng nhà máy, Đỗ Kiều   thấy một   ngờ tới.
Người  chính là Đỗ Nguyệt Ảnh,   biến mất một tháng...
Sau một tháng  thẩm vấn, cô  gầy  trông thấy, ánh mắt  còn vẻ kiêu ngạo như , thậm chí cách  chuyện cũng trở nên dịu dàng hơn.
"Em út, chúng   chuyện một chút ."
Đỗ Kiều  đoán  mục đích của cô , vì  gật đầu đồng ý.
Hai  đến một bãi biển vắng, Đỗ Nguyệt Ảnh mới dám bộc lộ nỗi đau của . Tiếng  chói tai khiến Đỗ Kiều  hối hận khi đến đây.
"Cô  thể chờ một chút ? Nói xong chuyện tìm  cái , xong    tiếp cũng ."
Vừa dứt lời, tiếng  liền dừng . Đỗ Nguyệt Ảnh với đôi mắt đỏ hoe,  cô  thể tin , vẻ mặt như đang trách móc sự vô tình của cô.
" đến tìm cô, là  đổi chác một chuyện."
"Đổi chác cái gì?"
"Cô cho  ba mươi đồng,  sẽ  cho cô  bí mật về cô và Đỗ Nguyệt Khê."
Bây giờ, Đỗ Nguyệt Khê  đuổi cô   khỏi nhà họ Cao, cô   thể ở  đây  nữa,    tiền về nhà, nên  tìm cách kiếm tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-147.html.]
Hiện tại,  duy nhất  thể cho cô  tiền, chỉ  Đỗ Kiều.
Ba mươi đồng, tương đương với tiền lương của một công nhân.
Lương của Đỗ Kiều hiện giờ chỉ hơn hai mươi đồng, cô  Đỗ Nguyệt Ảnh như  một kẻ ngốc, thẳng thắn :     "Với tư cách của cô hiện tại, cô nghĩ  thiếu não ? Dám trao đổi bí mật với cô?"
"   minh oan !    là gián điệp!" Khi nhắc đến điều , Đỗ Nguyệt Ảnh  kích động. Điều  sẽ là nỗi nhục nhã cả đời của cô , tất cả tại Đỗ Nguyệt Khê và Tưởng Vệ!
Thực  Đỗ Kiều  đoán  điều , nếu  cấp    thả cô  , nhưng sự việc luôn  đổi,  thứ vẫn nên cẩn thận.
"   tiền, và  cũng  dám  bí mật của cô,  cô  tìm  khác? Chẳng hạn như  liên quan khác của bí mật ?"
Đỗ Kiều  suy nghĩ qua, giả sử Đỗ Nguyệt Khê thực sự   gì đó đáng trách với ,  thì sớm muộn gì chị  cũng sẽ lộ ,   cần  mạo hiểm trao đổi với Đỗ Nguyệt Ảnh, nếu  cũng  thể  gán cho cái mũ gián điệp, lúc đó sẽ  bù  mất.
Đỗ Nguyệt Ảnh tức giận  thôi, cô   dùng bí mật  để đe dọa Đỗ Nguyệt Khê, nhưng đối phương    quan tâm, còn đuổi cô   khỏi nhà họ Cao.
Nếu   cô   tới bước đường cùng...
Nhìn thấy bộ dạng cô  thất thểu, Đỗ Kiều đoán   phần nào. Hóa  Đỗ Nguyệt Khê  dày mặt,  sợ bí mật   khác .
"Tiểu Kiều,  xin cô,  thực sự  về nhà! Cô  thể giúp  ? Không cần ba mươi đồng, cô cho  hai mươi là !"
Vé tàu từ Đảo Lô Vĩ về Thẩm Thành chỉ  hai đồng, cô  mở miệng  đòi hai mươi đồng, đây là coi  là kẻ ngốc ?
Đỗ Kiều mím môi,    gì.
Ban đầu nghĩ rằng  thể   một  tin tức từ miệng cô , nhưng  dáng vẻ ,  vẻ như  thành.