Trong lúc  chuyện, Tần Thiệu Diên  cho Đỗ Kiều khoác thêm một chiếc áo, thúc giục:     "Chúng  về phòng bệnh  , hành lang  gió."
Nhắc nhở của , Dương Xuân Mai vội vàng ôm đứa bé  về phía phòng bệnh.
Trong trường hợp bình thường, sinh thường  cần nhập viện.  Đỗ Kiều sinh đôi, vì an , họ quyết định ở  bệnh viện quan sát một ngày  khi về nhà.
Trong phòng bệnh ngoài gia đình họ, còn   phụ nữ  sinh ở phòng sinh. Cô  sinh sớm hơn Đỗ Kiều mười phút, sinh một bé gái.
So với niềm vui sướng của họ,     vẻ buồn bã.
Ở thời đại ,    coi trọng con trai hơn con gái, phản ứng như  là điều bình thường. Đỗ Kiều và họ   là những  thích tám chuyện, vì  cũng   tìm hiểu câu chuyện của họ.
Tiền Viện ở  một ngày, đến tối mới .
Các bé trong cũi  ngủ  khi bú, dáng ngủ yên bình như một thiên thần nhỏ.
Tần Thiệu Diên  bên giường, nhẹ nhàng vỗ vai Đỗ Kiều dỗ dành:     "Em cứ ngủ một lát , khi nào chúng  b.ú sữa,  sẽ gọi em dậy."
Dù Đỗ Kiều mệt mỏi nhưng tinh thần  hứng khởi, cô nhắm mắt nhưng trong đầu chỉ  là khuôn mặt nhỏ nhắn của các bé.
Cô nhẹ nhắm mắt, lười biếng hỏi:     "Anh nghĩ... chúng  để ông nội đặt tên cho chúng nhé? Tên nhỏ em  nghĩ ,  trai gọi là Vượng Tử, em gái gọi là Tiểu Nãi Đường,  thấy  ?"
Tần Thiệu Diên mỉm ,   ý kiến gì.
Dương Xuân Mai  những cái tên  thì bối rối:     "Vượng Tử là ý nghĩa gì? Sao  giống tên của chó con ? Và Nãi Đường thì Nãi Đường, tại   gọi là Tiểu Nãi Đường? Còn  bằng gọi là Đại Bạch Thỏ   hơn."
"..." Đỗ Kiều mở mắt,   , cảm thấy  sự khác biệt thế hệ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-153.html.]
Trong khi đó, bệnh nhân ở giường đối diện đang lặng lẽ   chăn bông.
Nghĩ đến việc sinh con hôm nay,  một ai từ nhà chồng đến, cô   khỏi ghen tị với vận mệnh  của Đỗ Kiều –  một đôi con trai con gái.
Cô  liên tiếp sinh ba bé gái, tại  ông trời  thể cho  một  con trai? Ghen tị và khao khát như cỏ dại mọc lén lút.
Tận dụng khoảnh khắc đêm khuya vắng vẻ, cô  cuối cùng  kìm  mà lẻn đến bên cũi của Vượng Tử,  khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào của bé, cô  nở nụ  dịu dàng như  .
 lúc cô  định chạm  đứa trẻ, một giọng  lạnh lùng vang lên trong căn phòng mờ tối:     "Cô định  gì?"
Người phụ nữ giật  rút tay về, vội vàng giải thích:     " chỉ thấy  bé đáng yêu,  sờ thôi."
Tần Thiệu Diên  dậy từ bên giường bước tới phía cô , thần thái lạnh lùng uy nghiêm khiến kẻ  tâm cảm thấy run sợ.
Cô  vô thức lùi  hai bước,  dám tiến  gần nữa.
Trước mặt cô , Tần Thiệu Diên kéo cũi  sát giường Đỗ Kiều, cảnh cáo bằng giọng nghiêm nghị:     "Dù cô  thật  giả, cũng  nên tự tiện chạm  con  khác, chỉ  một   thôi,    ."
Người phụ nữ  dọa đến vội vàng  trở  giường , đến sáng cũng  dám  gần nữa...
Đêm đó, Đỗ Kiều ngủ  ngon,   phiền toái vì việc cho con bú!
Hai đứa trẻ nhỏ nhà cô  thông minh,  khi b.ú sữa  lúc chín giờ tối, chúng ngủ một mạch đến sáng sáu giờ mới thức dậy.
Thói quen ngủ  như  khiến tình yêu của Đỗ Kiều dành cho chúng  tăng thêm vài phần. Sau khi  bác sĩ kiểm tra  buổi sáng, họ ôm con rời bệnh viện.