Diệp Thu Vân thấy thú vị, liền  xuống mép giường  chúng một lúc.
Hai bình sữa nhanh chóng  uống hết, hai đứa nhỏ  càng trở nên linh động. Chúng đồng loạt  về phía Diệp Thu Vân, ánh mắt ngây thơ và mơ màng.
Bị hai đứa trẻ dễ thương , Diệp Thu Vân cảm thấy trái tim  như đang tan chảy.
Trước tiên bà  quét mắt một vòng quanh giường, thấy   đồ chơi nào để chơi với chúng, liền lục lọi trong túi áo và thật sự tìm   hai viên kẹo.
"Các con  ăn kẹo ? Nếu  ăn thì thơm bà một cái-" Nói xong, bà  còn dùng tay chỉ  má , cố gắng dẫn dụ chúng hôn .
Hai đứa trẻ lăn   dậy và ợ một cái, chỉ   viên kẹo  tay mà   mặt bà . Chúng duỗi bàn tay mũm mĩm  lấy kẹo, nhưng   Diệp Thu Vân đùa cợt mấy  mà  lấy .
Tiểu Nãi Đường ngơ ngác  bà ,"yiyaya"   đang  gì, Diệp Thu Vân thấy vui, liền đưa cho cô bé viên kẹo.
Tiểu Nãi Đường siết chặt viên kẹo,  nó qua   thích thú, đang định cho  miệng thì Dương Xuân Mai   phòng chứng kiến cảnh , liền giật lấy viên kẹo. Viên kẹo mất , Tiểu Nãi Đường lập tức  lớn.
Dương Xuân Mai run giọng hỏi:     "Cái kẹo  từ  ? Có  do cô đưa ?!"
Diệp Thu Vân  hiểu    về phía Dương Xuân Mai, ngẩng cao cằm phản bác:     ", là  cho,  nào? Không  trẻ con đều thích ăn kẹo hả?"
Nhận  câu trả lời, Dương Xuân Mai lập tức nổi giận:     "Tiểu Nãi Đường mới chỉ vài tháng tuổi, còn   ăn cơm,   thể ăn cái ? Đây   là cho kẹo, đây là  g.i.ế.c c.h.ế.t cô bé!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-174.html.]
Diệp Thu Vân sống trong sự xa hoa cả đời, ngay cả con cái  cũng do  khác nuôi nấng,     những điều ?
Bà  tự cảm thấy  , ho nhẹ một tiếng, vẫn cố chấp:     "Kẹo ngậm trong miệng một lát là tan,    ăn ? Chị cứ  to chuyện-"
Dương Xuân Mai tức giận đến mức huyết áp tăng cao, ôm lấy Tiểu Nãi Đường vẫn đang  lớn, cuối cùng  còn kiêng dè gì nữa:     "Sau  chuyện của hai đứa trẻ cô đừng xen ! Nếu   ,  nhất định sẽ đánh cô một trận!"
Diệp Thu Vân mở to mắt một cách khó tin, giọng  khỏi tăng cao:     "Chị  cần thế ?  là khách của gia đình ! Các  đón tiếp khách như  ?    chuyện  với Thiệu Diên,  coi trọng  nhà chồng một chút nào!"
Ngay khi bà   xong, Tần Thiệu Diên và Đỗ Kiều cùng trở về.
Họ mua một  thịt, dự định tối nay  món thịt kho tàu. Nghe thấy tiếng ồn ào, Đỗ Kiều vội vàng bước nhanh  nhà. Tần Thiệu Diên để thịt xuống và theo sát phía .
Thấy vợ chồng họ trở về, Diệp Thu Vân lập tức bật :     "Các cháu trở về đúng lúc quá- Dì  thể ở trong cái nhà   nữa, dì   mắng cả ngày! Các cháu đón tiếp khách như  ? Thiệu Diên, cháu đưa dì đến ga tàu , dì  về nhà!"
Đỗ Kiều chỉ lướt qua khuôn mặt đang  của bà ,  đó  về phía Dương Xuân Mai và Tiểu Nãi Đường đang  nức nở hỏi:     "Chuyện gì xảy  ? Mẹ kể cho con ."
Dương Xuân Mai vẫn còn tức giận, mở lòng bàn tay để họ thấy viên kẹo và giải thích  chuyện. Cuối cùng bà còn chỉ  những chiếc áo trong chậu với vẻ đau lòng:     "Cả sáu chiếc áo nữa, xem cô  giặt thành cái gì kìa?"
Chuyện quần áo còn  thể chấp nhận , nhưng cho ăn kẹo thì thực sự đáng sợ.