Đỗ Kiều  nhận  sự bất thường của , kể  mối quan hệ giữa nguyên  và  của Tưởng Vệ, cuối cùng  khỏi  khổ:     "Ai ngờ em và   còn  duyên phận thế ?"
Còn nhầm lẫn cả , dù Tần Thiệu Diên  ưa Tưởng Vệ nhưng vẫn mang theo chút đồng cảm, trí tuệ của   thật đáng lo ngại.
"Về  hãy tránh xa   và Đỗ Nguyệt Khê."
"Được, em sẽ  , em sẽ tránh xa hết mức  thể."
Chỉ  thể  rằng, khi đàn ông ghen tuông, họ sẽ tìm kiếm cảm giác an  theo một cách khác. Đêm đó, hai  quấn quýt với  đến nửa đêm, mãi cho đến khi Đỗ Kiều dùng giọng nũng nịu xin tha nhiều ,  đàn ông mới hài lòng buông tha cho cô...
Ngày hôm , Tưởng Vệ   sự thật nhưng  vội vàng đến bệnh viện chất vấn Đỗ Nguyệt Khê.
Thay  đó,   gọi cấp , yêu cầu họ điều tra tất cả thông tin về nhà họ Đỗ và Cao, càng chi tiết càng . Lần đầu tiên trong đời   khác chơi xỏ,    đáp trả  một cách thỏa đáng.
Sau một thời gian học tập, Đỗ Kiều và Hoắc Kiêu   thành  bộ chương trình lớp 11. Khi học xong chương trình lớp 12, họ sẽ bắt đầu chế độ luyện đề. Đỗ Kiều vốn tưởng   đủ thông minh,  ngờ Hoắc Kiêu còn  IQ cao hơn cô, dù mới chỉ 9 tuổi nhưng  sách cấp ba  cực kỳ dễ dàng, đích thực là thần đồng!
Bạch Vũ Phàm ban đầu cũng  cùng với họ cố gắng học tập, nhưng  hai ngày  quyết định từ bỏ ý định . Thật sự là, những gì họ , những bài tập họ ,  nhóc  hiểu một cái nào.
Điều  khiến  nhóc cảm thấy  thất bại, vì   dành  bộ tâm trí cho việc thu gom phế liệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-238.html.]
Cha Bạch và cô giáo Mục – với phương pháp giáo dục tự do cho con, chỉ cần con cái   gây rối là , họ sẽ  can thiệp  cuộc sống  giờ học của con.
Do đó, khi Bạch Vũ Phàm trở nên giàu ,  nhóc như một con ngựa hoang thoát xích, tiêu tiền một cách hoang phí và  phô trương, nhanh chóng thu hút sự ghen tị.
Hôm nay, Bạch Vũ Phàm  tan học,   một nhóm du côn chặn . Tại một con hẻm vắng, kẻ cầm đầu cắn một que diêm, ánh mắt híp , hỏi:     "Cậu bạn,    dạo   khá giàu  nhỉ? Có phúc cùng hưởng,  chia sẻ cho  em một nửa chứ?"
Bạch Vũ Phàm nhíu mày  họ, kiêu ngạo nâng cằm:     "Mơ ! Tiền của  tại   chia cho ?"
Thấy thái độ cứng rắn của  , kẻ cầm đầu  khẩy, giơ nắm đấm:     "Chính vì nắm đ.ấ.m của tao cứng hơn mày!"
Nói xong, nhóm  lao , một trận đ.ấ.m đá khiến Bạch Vũ Phàm  cướp sạch,  khi rời  còn  quên đe dọa:     "Thứ Sáu tuần , bọn tao sẽ tới tìm mày, lúc đó nhớ chuẩn  tiền cho tao!"
Bạch Vũ Phàm đau đến nỗi   đất  thể  dậy, cuối cùng là   thông báo cho giáo viên trường học đưa  nhóc về nhà.
Khi Đỗ Kiều và Hoắc Kiêu     thương, họ ngay lập tức đến nhà Bạch. Chỉ thấy  gương mặt chỗ tím chỗ đỏ, cả  mệt mỏi   giường, trông thật đáng thương.
"Cháu   ? Ai bắt nạt cháu?"
Câu hỏi của Đỗ Kiều chỉ khiến  nhóc trợn mắt, mím chặt môi  trả lời.