Cận Tết,  ở chợ đen  đông, cô mua tổng cộng bốn xiên kẹo hồ lô, đột nhiên nghĩ đến Tần Thiệu Diên cũng thích ăn món , quyết định mua thêm xiên cuối cùng.
  kịp lấy kẹo hồ lô, một bóng  lướt qua bên cạnh:     "Đồng chí Đỗ, thật là trùng hợp! Xiên kẹo hồ lô   thể nhường cho   ?"
Nghe thấy tiếng , Đỗ Kiều ngẩng đầu, nhíu mày một chút.
Đó là cánh tay trái của Dương Lôi — Uông Đình Đình.
Chỉ là một xiên kẹo hồ lô mà thôi, Đỗ Kiều  keo kiệt đến thế, vì  cô rút tay  và nhường nó cho cô .
Uông Đình Đình nhận lấy xiên kẹo hồ lô, liên tục cảm ơn.
Thường ngày luyện tập gian khổ, hiếm khi  ngoài một , cô    ăn những thứ ngọt ngào, nếu  sẽ  mặt dày mày dạn đưa  yêu cầu như . Thực  cô   ấn tượng  về Đỗ Kiều, nếu  vì Dương Lôi,  lẽ họ còn  thể trở thành bạn bè.
Nghĩ đến những chuyện gần đây xảy  ở Bắc Kinh, cô  chần chừ một lát,  bụng nhắc nhở:     "Cô  ? Dương Lôi  lấy chồng. Người mai mối là phu nhân của phó tham mưu trưởng,  Tết  lẽ cô  sẽ trở ."
Đỗ Kiều ngạc nhiên vì đối phương sẽ  những điều  với , cô bày  một nụ  nhạt:     "Thật ? Vậy chúc mừng cô   kết hôn."
"Cô  tức giận ? Dù  cô  luôn chống đối cô?"
Uông Đình Đình  hiểu sự bình tĩnh của  , khi cô   tin   thực sự  tức giận!
Vừa mới trở thành vũ công chính, giờ   đánh trở về vị trí cũ.
"Giận quá hại , vì những  như   đáng." Đỗ Kiều cầm lấy bốn xiên kẹo hồ lô và vẫy tay chào tạm biệt, tâm trạng  hề  ảnh hưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-255.html.]
Thấy cô mang về nhiều kẹo hồ lô như , bọn trẻ đều vui mừng vỗ tay. Vượng Tử và Tiểu Nãi Đường mới chỉ hai tuổi, mỗi đứa chỉ  chia một quả, nhóc mũm mĩm  một xiên. Những xiên kẹo hồ lô còn , Đỗ Kiều và Dương Xuân Mai mỗi  một xiên, vài quả còn  để dành cho Tần Thiệu Diên ăn tối.
Ngoài trời gió lớn, bọn trẻ về nhà mới  ăn.
Nghe Đỗ Kiều kể  tin tức    từ Uông Đình Đình, Dương Xuân Mai tức giận :     "Trở  đúng lúc lắm! Nếu cô  còn dám  trò gì, xem  trừng trị cô  như nào!"
"À, chồng cô  là ai ? Mắt đúng là  mù!"
Đỗ Kiều lắc đầu, biểu thị   . Người  thể nhờ phu nhân của phó tham mưu trưởng  mai, hẳn là    thường.
Năm nay Tết, ông lão Tần quyết định đến đảo đón Tết.
Để chuẩn  đón ông lão đến, Đỗ Kiều dự định sẽ trang trí  nhà cửa,  nhất là  thể tìm  vài chậu cây xanh để tô điểm cho  khí.
Trên đảo   chỗ bán cây xanh, nếu  ai hiểu chúng nhất,  ai qua mặt  Tôn Phồn Sâm.
Năm nay đêm Giao thừa, nhà họ Tôn vẫn sẽ ở  đảo, Đỗ Kiều mang theo bánh đậu mới , kéo tay Dương Xuân Mai đến nhà khách tìm kiếm sự tư vấn.
Dương Xuân Mai nhíu mày  , nhưng vẫn  con gái kéo :     "Hôm nay thời tiết , ở nhà chán chết, con dẫn   ngoài  dạo giải sầu nha-"
Bà liếc con gái một cái,   vạch trần ý đồ nhỏ của đối phương:     "Mẹ ở nhà chăm sóc cháu cũng , cứ bắt   ngoài  gì?"
Khi gần đến nhà khách, Đỗ Kiều đột nhiên "ôi",  rằng bụng đau cần  nhà vệ sinh, giao việc cho Dương Xuân Mai đến phòng 106 chờ  ,  xong liền chạy mất...