Rất nhanh  đó, tàu khách cập bến,  sự hỗ trợ của Tưởng Vệ, ông lão Tần bước lên bờ, khi  thấy Đỗ Kiều thì ấm áp mỉm :     "Trời lạnh thế , cháu  đây  gì? Để thằng nhóc  một  đón ông là ."
Đỗ Kiều tự nhiên vòng tay qua cánh tay ông lão,  :     "Cháu nhớ ông nên  gặp ông ngay lập tức."
Những lời ngọt ngào của cô khiến ông lão vui vẻ, Tần Thiệu Diên mỉm , lặng lẽ   bên cạnh. Lúc , Tưởng Vệ trao hành lý cho , vẻ mặt nghiêm túc:     "Nếu   việc gì,  trở về ."
"Ừm, cảm ơn." Tần Thiệu Diên nhận lấy hành lý, ánh mắt chợt lóe lên tia khó hiểu.
Ông lão Tần mời Tưởng Vệ đến nhà  khách, nhưng   chỉ do dự vài giây  từ chối. Chỉ đến khi  thấy gia đình ba   xa,   mới thả lỏng  dây thần kinh căng thẳng,   rời .
Trước thềm năm mới,  đảo rơi một trận tuyết lớn. Lũ trẻ chơi đùa trong tuyết, ném tuyết và xây  tuyết, vui vẻ  thôi.
Vượng Tử và Tiểu Nãi Đường   xây, chỉ  các  trai . Hai quả cầu tuyết lớn tạo nên  và đầu  tuyết, những viên than đen  mắt, cành cây  tay và miệng, nhưng đến phần mũi thì   gặp khó khăn.
Bạch Vũ Phàm  dùng cành cây to  thế, nhưng nhóc mũm mĩm   giống, kiên quyết  cho   lắp .
Cuối cùng là Tiểu Nãi Đường từ nhà chứa củi tìm  một cái liềm, nhân lúc    chú ý, cắm  mặt  tuyết.
Người tuyết béo  bỗng chốc trở thành mũi câu, khiến mấy  nhóc đều    gì, nhưng đó là em gái, tất nhiên  chiều chuộng, em gái thích gì, họ cũng thích cái đó!
Sau khi xây xong  tuyết,   đều  vui! Đặc biệt là Vượng Tử, mặc bộ áo bông dày, tiếp xúc từ trái sang ,  cho khuôn mặt  tuyết  biến dạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-258.html.]
Kim Đôn Đôn và Kim Nguyên Bảo cũng  thích  tuyết , để thể hiện tình yêu của , chú chó cố ý giơ một chân lên và đánh dấu lên  tuyết.
Sau khi nó  xong,  tuyết lập tức xuất hiện một vũng nước.
Vượng Tử lúc đầu giật , mở to đôi mắt   hố nước,"Hu" một tiếng   òa lên!
Khi tuyết tan, năm mới đến như  định.
Vượng Tử và Tiểu Nãi Đường  thêm một tuổi, so với đêm giao thừa năm ngoái còn lảo đảo, bây giờ bọn trẻ   thể chạy nhanh. Nhà  hai cục cưng,  nơi đều tràn ngập tiếng .
Ngày mùng một Tết,  vài nhóm  đến chúc Tết. Đầu tiên là Hoắc Kiêu và nhóc mũm mĩm,  đó là gia đình Tiền Viện và cô giáo Mục.
Hiện nay Tiền Viện  mang thai  hơn ba tháng, trông tròn trịa hơn nhiều so với . Cô   quanh trong và ngoài nhà, khẽ hỏi Đỗ Kiều:     "Này, chú Tôn ? Họ  đến ?"
Ngoại trừ Tần Thiệu Diên,   tạm thời vẫn   về cuộc cá cược đó, Đỗ Kiều kìm nén ý định  tâm sự, bí mật :     "Chú  sẽ đến."
Vừa dứt lời, từ ngoài sân truyền  tiếng  của Tôn Chính Đông, họ bước  đón và thấy hai cha con hôm nay ăn mặc đặc biệt chỉn chu.
Đặc biệt là Tôn Phồn Sâm, ông  cởi bỏ chiếc áo khoác dài quân đội thẳng tắp sạch sẽ, bên trong là bộ Tôn Trung Sơn mà Dương Xuân Mai  may  đó.
Dương Xuân Mai  thấy họ, bà khẽ ho một tiếng, lảng tránh ánh mắt  trốn  bếp.