Thấy , Đỗ Kiều lẻn đến bên Tôn Phồn Sâm, nhưng  kịp tiến  gần  ngửi thấy một mùi cao dán nồng nặc.
Cô thu hồi nụ   mặt, ân cần hỏi:     "Chú Tôn, chú  thương ?"
"Không , chỉ là lưng  trật một chút thôi."
Ông  một tay chống lưng, tỏ  vô cùng bình thản, nhưng Đỗ Kiều vẫn lo lắng:     "Thực sự   thì thôi,  cháu mà  chắc sẽ  vui."
"Không cần, cháu đừng  với bà . Nếu chú còn    việc ,      thể chăm sóc cho bà ?"
Để chứng minh  thực sự  , Tôn Phồn Sâm buông tay xuống,  duỗi thẳng lưng, trở về với vẻ ngoài uyên bác, điềm đạm như thường.
Thấy ông  quyết tâm như , Đỗ Kiều chỉ  thể chấp nhận:     "Vẫn theo kế hoạch cũ ạ?"
"Ừ, cháu yên tâm, chú sẽ  ."
Đến tối, nhà họ bày một bàn tiệc lớn, bên cạnh chiếc radio đang phát tin tức,     tin tức  trò chuyện,  khí  sôi nổi.
Khi bữa tiệc sắp kết thúc, Đỗ Kiều bỗng nhiên mỉm  với  :     "Hôm nay là ngày đầu tiên của năm 1976. một ngày đáng nhớ. Chú Tôn  chuẩn  một tiết mục,  biểu diễn ngẫu hứng. Mời   vỗ tay chào đón!"
Nghe   bữa ăn còn  tiết mục để xem,   vỗ tay nhiệt liệt.
Dương Xuân Mai  Tôn Phồn Sâm bước   mặt  , cầm lấy thanh kiếm luyện tập, trái tim "thịch" một cái, đập mạnh  ngừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-259.html.]
Trong tâm trạng phức tạp ,  đàn ông bắt đầu thực hiện động tác đầu tiên của Thái Cực Kiếm,  đó là những động tác kiếm múa lượn lờ duyên dáng thu hút tràng vỗ tay.
Tôn Chính Đông lo lắng  cha , sợ rằng một sơ suất nhỏ  thể khiến chấn thương ở  lưng càng thêm trầm trọng.
Trong những động tác liên tục  ngừng, đến động tác thứ ba mươi tám.
Tôn Phồn Sâm nhắc nhở bản   thả lỏng tâm hồn, chân chéo , cúi xuống. Dưới ánh mắt của  , động tác của ông  chậm rãi và từ tốn, cuối cùng  thành một cách cực kỳ chuẩn xác.
Đỗ Kiều  nhịn  mà ngạc nhiên thốt lên, cảm giác hạnh phúc hơn cả trúng ! Còn Dương Xuân Mai thì mặt đỏ bừng,     thế nào.
Khi một bộ kiếm pháp thực hiện xong,  tiếng vỗ tay của  , một tay Tôn Phồn Sâm chống eo, từ từ bước đến  mặt Dương Xuân Mai,  đó từ trong lòng lấy  một cuốn hộ khẩu và một cuốn sổ tiết kiệm đưa cho bà:     "Đây là tất cả gia sản của , ngày mai là một ngày , thích hợp cho việc kết hôn, chúng   đăng ký kết hôn  ngày mai nhé?"
Lúc ,   mới phản ứng   màn trình diễn     là cho họ xem, mà là dành riêng cho Dương Xuân Mai...
Dương Xuân Mai liếc  con gái ,  đó   Tôn Phồn Sâm, duỗi tay nhận lấy hai thứ đó, cuối cùng lấy hết can đảm, giả vờ bình tĩnh :     "Vậy , ngày mai thì ngày mai,  luôn giữ lời."
Nhận  câu trả lời chắc chắn của bà, Tôn Phồn Sâm  rạng rỡ như ánh mặt trời. Ông    đối diện với  , định chính thức thông báo tin vui , bỗng nhiên cảm thấy đau lưng, cứng đờ tại chỗ  dám di chuyển.
Dương Xuân Mai ở gần đó nhất, thấy ông   biểu cảm bất thường, vội hỏi:     "Ông  ? Chân đau ?"
Tôn Phồn Sâm khó khăn lắc đầu, suýt chút nữa bật  vì bản :     "Không, là lưng đau,  thể di chuyển..."