Nghe thấy điều ,   đều bất an, Tôn Chính Đông lập tức chạy đến, lo lắng  thôi:     "Bây giờ   ? Chúng   bệnh viện thôi."
Nghe con trai lải nhải bên tai, Tôn Phồn Sâm cảm thấy càng thêm mất mặt. Tần Thiệu Diên tiến  gần, sờ  lưng ông , nhíu mày :     "Tốt nhất là  bệnh viện kiểm tra một chút, chụp một tấm X-quang."
Nghĩ đến ngày mai là ngày đăng ký, ông    , nhưng nghĩ , nếu chấn thương lưng nghiêm trọng, ông    cản trở hạnh phúc của Dương Xuân Mai.
Cuối cùng ông  gật đầu chịu đau, với sự giúp đỡ của  , đến bệnh viện. Dương Xuân Mai  tình huống bất ngờ   cho hoảng loạn, khi  lấy  bình tĩnh, bà  chút do dự  theo và nhắn nhủ Đỗ Kiều ở nhà chăm sóc bọn trẻ cho .
Đỗ Kiều chỉ  thể ở nhà chờ đợi, trong lòng âm thầm cầu nguyện mong   chuyện gì xảy . Cho đến khuya, Tần Thiệu Diên và Dương Xuân Mai mới trở về từ bệnh viện.
Nghe thấy tiếng động, cô vội vàng nhảy từ  giường xuống,   hỏi:     "Chú Tôn thế nào? Nghiêm trọng ?"
"Không , chỉ là lưng  trật một chút, nghỉ ngơi vài ngày là sẽ khỏi."
Nghe chồng   , Đỗ Kiều yên tâm:     "Vậy ngày mai vẫn  thể  đăng ký ?"
Khi nhắc đến điều ,  sờ mũi, cố gắng che giấu nụ  ở khóe miệng:     "Chú Tôn , cho dù ngày mai trời  mưa đá cũng   đăng ký."
Dương Xuân Mai tức giận đến đỏ mặt:     "Đừng  ông già   linh tinh, đăng ký   là do  quyết định, ông  vội cũng vô ích!"
Ngày hôm , ngày mồng hai Tết, thời tiết  và nắng ấm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-260.html.]
Dương Xuân Mai mặc chiếc áo bông hoa mới may,  sự đồng hành của Đỗ Kiều, đến nơi đăng ký kết hôn.
Còn Tôn Phồn Sâm,  sự hỗ trợ của con trai,  sớm chờ ở đó.
Hai bên gặp mặt,   ...
Thời đại   hiếm khi   ở tuổi của họ  thủ tục kết hôn, nhân viên  khỏi  họ thêm vài .
Bị    chằm chằm như , Tôn Phồn Sâm  tức giận, ông  lấy  một túi kẹo chia cho họ, ánh mắt đầy ý :     "Đây là kẹo Hỷ,   cứ lấy để chung vui với chúng  nhé."
Nhân viên nhận kẹo, càng  việc nhanh hơn, chỉ vài phút , hai con dấu đỏ  đóng lên, giấy chứng nhận kết hôn  cấp ngay lập tức.
Ý của Dương Xuân Mai là, với tuổi tác của hai ,  cần  tổ chức lớn, chỉ mời một    bạn bè  thiết ăn bữa cơm là .
Về vấn đề , Tôn Phồn Sâm   ý kiến gì, hiện tại ông  lo lắng về vấn đề nhà ở. Trước  khi còn độc  thì  thể sống ở nhà khách mãi, nhưng bây giờ  kết hôn, để vợ sống cùng tại nhà khách thì quá là thiếu tôn trọng vợ.
Tôn Phồn Sâm là thành viên của nhóm nghiên cứu khoa học  cử đến từ bên ngoài,   phân phối nhà ở. Ngoài việc ở nhà khách thì chỉ  thể tự   tìm nhà để ở bên ngoài.
Trở về nhà,  khi thảo luận, họ quyết định mua một căn nhà  đảo. Mục tiêu ưu tiên là những căn nhà cấp bốn gần khu quân đội,  thể ở gần con cái, tiện cho việc chăm sóc lẫn .
Vì chấn thương lưng của Tôn Phồn Sâm vẫn  khỏi, chỉ  thể nghỉ ngơi ở nhà, việc xem nhà và mua nhà do Dương Xuân Mai chịu trách nhiệm  .