Vài ngày  là ngày cưới của Vương Chấn Phong ở bên cạnh,   giúp cô  một chiếc váy, bảo hôm nay qua lấy.
Khác với hầu hết các sân vườn khác, sân vườn nhà họ Tôn  chỉ  rau mà còn  hoa, điều bất ngờ nhất là còn  cả thảo mộc.
Đỗ Kiều  khỏi ngưỡng mộ kiến thức rộng lớn của cha dượng. Còn về Dương Xuân Mai, bà  hứng thú với những thứ trong vườn, chỉ  bên cạnh để xem cho vui mà  tham gia.
Khi họ gõ cửa, cặp vợ chồng già đang   giàn nho, Tôn Phồn Sâm đang thổi kèn harmonica cho Dương Xuân Mai, giai điệu du dương vang lên từ bên ngoài cổng.
Vượng Tử ngẩng đầu lên,  với Đỗ Kiều một cách nghiêm túc:     "Ông nội  đang khoe khoang mù quáng kìa."
Đỗ Kiều nén , hỏi  bé:     "Con học câu  từ ai ? Không  lớn nhỏ gì cả."
Vượng Tử nghiêng đầu,  với cô rằng bà ngoại hàng ngày đều  như .
"..." Đỗ Kiều xoa cái đầu nhỏ của  bé, cố tình  mặt nghiêm khắc cảnh cáo:     "Bà ngoại  thể , nhưng con    như , đó là  tôn trọng ông ngoại, con  ?"
Vượng Tử  mà  hiểu hết, nhưng hiểu  rằng   nên  ông ngoại khoa trương.
Khi thấy họ đến, Dương Xuân Mai dẫn họ đến  giàn nho,  đó bảo Tôn Phồn Sâm  cắt dưa hấu,  mới :     "Tối nay ở  đây ăn cơm nhé,  là con thích ăn cua, cha con mua nhiều cua lớn lắm, Chính Đông cũng đến, các con  thể uống mấy chén."
Tôn Chính Đông vẫn ở trong nhà khách, nhưng hầu như hàng ngày đều đến đây ăn cơm, hai đứa nhỏ và  chú   hợp cạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-273.html.]
Nghe   cua để ăn, Đỗ Kiều sáng cả mắt:     "Rượu đào mà  đây cha  còn ? Rượu đào kèm với cua, mùi vị quá tuyệt vời!"
Nhìn thấy vẻ mặt thèm thuồng của cô, Dương Xuân Mai giả vờ lườm con gái một cái:     "Có, chúng   nỡ uống, đặc biệt giữ  cho chị."
Người   chỉ   là  nhất  đời , bây giờ  thêm một  cha dượng  năng, quả thật là còn  hơn nữa!
Lúc , Tôn Phồn Sâm mang dưa hấu từ trong nhà , dùng thìa nhỏ gắp hết hạt dưa hấu mới cho các em nhỏ ăn, Đỗ Kiều thấy thế  nhịn  mà khen ngợi:     "Cha,  của con thật sự  hạnh phúc- Cha    thế nào kìa? Con  bảo Thiệu Diên học hỏi thêm từ cha mới ."
Tôn Phồn Sâm  khen, ông  nở một nụ   mặt,    tiếp tục  đồ ăn vặt cho họ. Nhìn theo bóng lưng của ông , Đỗ Kiều  khỏi thốt lên:     Có một  cha như  thật !
Ở  đảo,   ít khi chọn mùa hè để tổ chức đám cưới.
Nhà họ Vương ban đầu dự định tổ chức đám cưới  mùa thu, nhưng cô dâu và gia đình  đẻ  hòa thuận, chỉ  nhanh chóng kết hôn, do đó ngày cưới  dời lên tháng Bảy.
Dù  vội vàng, nhưng  giải quyết  một nỗi lo lắng của nhà Vương.
Tiệc mừng  tổ chức tại căng tin của quân đội, do nhà họ Vương  quan hệ , nhiều  hàng xóm trong khu dân cư  đến, Đỗ Kiều và Dương Xuân Mai cũng trong  đó.
Từ khi kết hôn, Dương Xuân Mai  ít khi đến khu dân cư của gia đình,   thấy bà đều nhiệt tình chào hỏi. Trông tinh thần của bà  định,  thể thấy  cuộc sống hôn nhân chắc chắn diễn   suôn sẻ.
Họ   tìm một chiếc bàn để  xuống thì thím Khương   về phía Đỗ Kiều:     "Tiểu Kiều, cháu  ngoài với thím một chút."