Bà thím  thể chấp nhận , ngay lập tức nhảy dựng lên:     "Thằng bé mới chỉ sáu tuổi, bác cả đùa  ? Lúc nãy chỉ là ăn may mà thôi!"
Ông lão   để ý đến bà ,  đầu  về phía phòng  sách. Làm  bà thím dám theo đuổi, chỉ  thể  yên tại chỗ phẫn nộ.
Nhóc mũm mĩm thì ngơ ngác,  đầu hỏi  trai:     "Khoản chi tiêu là cái gì ? Là thứ để ăn ?"
Ánh mắt Hoắc Kiêu đầy ý , vỗ nhẹ  đầu em trai và :     "Đó là bài toán mà ông nội giao cho em, em  cố gắng  thành mới ."
Nghe   là bài tập, nhóc mũm mĩm buồn bã hạ thấp đầu, cảm thấy buồn phiền. Lớn lên chẳng  chút nào! Mình   trở  lúc ba tuổi rưỡi!
———
Sau khi Đỗ Kiều đưa  giả thiết táo bạo,   bắt đầu cẩn thận xác minh. Nếu như là Dương Lôi hoặc chồng cô  hành hạ mèo, chắc chắn sẽ diễn   ban đêm khi    ngủ say, theo dõi sẽ tốn khá nhiều thời gian, họ quyết định chờ đợi cơ hội.
Tưởng Vệ giả vờ cãi  với cha  và chuyển từ nhà cũ sang sống đối diện với nhà Dương Lôi, chỉ cần  qua cửa sổ là  thể  thấy  hành động trong nhà cô .
Không    sự xuất hiện của Tưởng Vệ  tạo  ít áp lực cho cặp vợ chồng đó , họ  yên tĩnh,  việc  về nhà,  bao giờ  ngoài.
Mặt khác, mâu thuẫn giữa Tiền Viện và cha   đến giai đoạn gay gắt.
Không  Tiền Giang  tẩy não họ như thế nào, họ  quyết định với cháu trai , trực tiếp  với Tiền Viện là dù cô    gì  nữa cũng vô ích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-293.html.]
Tiền Viện tức giận đến mức     , chỉ  thể nhờ Đỗ Kiều cùng  đến chỗ Tiền Giang để giải quyết mâu thuẫn.
Tiền Giang  lười biếng, thuộc loại  thích   chứ  thích , thích  hơn là .
Như những ngày thường,   thường chơi bài với bạn bè tại nhà. Khi Tiền Viện tìm đến nhà  , cả căn phòng đầy khói thuốc.
Cô  cầm lấy chiếc ghế bên cạnh và ném xuống đất,"bịch" một tiếng,  khí ồn ào lập tức trở nên yên tĩnh.
Thấy cô , Tiền Giang nhếch môi,  hiệu cho bạn bè  .
"Cô đến tìm   gì? Đừng  với   là vì chuyện tiền bạc?   hề đòi họ, là họ tự nguyện  cho ."
Thấy   hưởng lợi mà còn tỏ  ngây thơ, Tiền Viện chỉ  lao lên đ.ấ.m vài quả:     " khuyên  đừng lừa bố  ,  còn  nuôi nổi bản  , lấy   tự tin chăm sóc họ khi già,    là lừa đảo ?"
Tiền Giang  khẩy một tiếng,  còn giả vờ nữa:     "Dù   thế nào, cũng mạnh hơn cô. Trong mắt cha  cô, cô chỉ là nước đổ   lấy  ,  nhiều tiền để  gì? Cuối cùng   vẫn rơi  tay  ngoài ?"
Lúc ,    thấy Đỗ Kiều  bên cạnh, trong mắt lóe lên một tia bất ngờ. Đỗ Kiều cũng đang quan sát  , cảm thấy   trông khá , nhưng  bẩn,  hiểu   đây Liễu Tô  chọn  ?
Lưu Diệp  đúng là một nhân tài, giành  một  đàn ông như .
Thấy bạn    sức chiến đấu, Đỗ Kiều chỉ  thể lên tiếng giúp đỡ:     "Ham  tài sản của  khác, mặt  đúng là dày. Bây giờ chúng  cho  hai lựa chọn:     một là tránh xa cha  Tiền Viện, hai là  tù, chờ  thả  thì để cha  Tiền Viện nuôi ."