Những  khác cũng nâng ly lên,  lượt  những lời may mắn.
Sân rộng ở nơi đây trở nên náo nhiệt vô cùng, trong lòng mỗi  đều chất chứa bao nhiêu tâm tư...
Với sự xuất hiện của những ngày hè oi bức, Đỗ Kiều thích nhất là việc học bài  buổi tối ở trong sân,  gian nho, thưởng thức dưa hấu lạnh và lật giở sách giáo khoa, cảm giác thật là dễ chịu!
Hoắc Kiêu hàng ngày đều đến đây, học một giờ  mới  về.
Giờ đây,  nhóc 11 tuổi   học hết chương trình lớp 12 và mỗi  kiểm tra đều đạt điểm cao tuyệt đối.
Vì , Đỗ Kiều cực kỳ tò mò, nếu kỳ thi đại học  phục hồi trong năm nay,  nhóc  sẽ chọn học ngành gì? Trong lúc ăn dưa hấu, cô hỏi:     "Nếu cháu cháu  thể  thi đại học, cháu  học ngành gì?"
Thường thì khi  chuyện về ước mơ với trẻ con, câu trả lời thường là  trở thành nhà khoa học.  Hoắc Kiêu  khẽ mím môi, một lúc lâu  mới đáp :     "Dì Tiểu Kiều, dì thì ?"
Đỗ Kiều ngạc nhiên nhướng mày, trả lời là kinh tế học. Tuy nhiên, cô    nhóc   ảnh hưởng bởi bản   trong việc quyết định ngành nghề tương lai:     "Cháu  thể suy nghĩ xem   trở thành  như thế nào trong tương lai, hoặc  điều gì cháu  thực hiện nhất?"
Cậu nhóc nhăn mày, thực sự bắt đầu suy nghĩ một cách nghiêm túc.
Bây giờ    11 tuổi,  còn là đứa trẻ nữa.
Cậu   bảo vệ ông nội, nhóc mũm mĩm và cả gia đình dì Tiểu Kiều, đó là ước  của  nhóc, nhưng ước  như  nên chọn ngành gì?
Hoắc Kiêu cảm thấy  bối rối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-328.html.]
Thấy   như  bao giờ nghĩ về điều , Đỗ Kiều đề xuất:     "Khi nào thật sự  thể  thi đại học, cháu  thể hỏi ý kiến của ông nội, dù  suy nghĩ của  lớn xa hơn trẻ con một chút."
Lúc , Tần Thiệu Diên mang đến một đĩa bánh ngọt, cô ngạc nhiên phát hiện   dùng tay  để cầm:     "Tay   thể dùng sức  ?!"
"Ừ, những vị thuốc và canh hầm xương   ăn cho vui." Anh nở nụ , đặt đĩa lên bàn một cách tự nhiên và mượt mà,    thể thấy rằng đó là bàn tay từng  thương.
Hoắc Kiêu còn hào hứng hơn cả Đỗ Kiều,  nhóc  bật dậy, chỉ để  kỹ bàn tay đó:     "Chú Tần, tay chú  khỏi hẳn ?"
"Có thể sẽ cần thêm một hoặc hai tháng nữa mới  coi là   khỏe mạnh." Bác sĩ phẫu thuật đặt  yêu cầu  cao đối với bàn tay, trạng thái hồi phục hiện tại vẫn còn xa mới đạt yêu cầu.
Dù  chút thất vọng  khi , nhưng hy vọng lớn hơn sự thất vọng, Hoắc Kiêu  mong chờ tay của chú Tần sớm hồi phục. Nếu  hồi phục ... thì   sẽ học y! Dù bằng cách nào cũng  chữa khỏi tay cho chú Tần!
———–
Có lẽ  nhóc và việc học y   duyên, hai tháng , bàn tay  của Tần Thiệu Diên    phục hồi!
Dù là về sức mạnh  độ linh hoạt, tất cả đều  phục hồi như .
So với niềm vui mừng của  , Tần Thiệu Diên  rơi  một sự lựa chọn khó khăn.
Trong một giấc mơ  tháng Mười, quốc gia sẽ công bố việc phục hồi kỳ thi đại học, điều   nghĩa là vợ  sẽ tham gia kỳ thi và rời khỏi nơi , nếu  trở   việc, từ đây về  họ sẽ  sống cách biệt...