Nghe , khóe môi Đỗ Kiều cong lên nụ  nhẹ nhàng.
Trong những kỳ thi tiếp theo, bốn  họ đều thi  thuận lợi.
Tiền Viện  khi so đáp án, phát hiện bản  coi như khá , lập tức buông lỏng, ăn uống thoải mái như thường, trở  với tính cách lạc quan vốn .
Bạch Vũ Phàm cũng so đáp án, cảm thấy khá tự tin, dù  thì kỳ thi cũng  kết thúc,   tự do !
Chỉ là  kịp vui mừng  hai ngày  nhận  thông báo – nếu Bạch Vũ Phàm  đậu đại học thì cha   quyết định sẽ gửi    lính, tuyệt đối  cho phép ở nhà  kẻ vô dụng.
Còn Hoắc Kiêu thì đang rơi  giai đoạn mơ hồ chọn ngành.
Hoắc Chính Lễ  lo lắng cho tương lai của cháu trai,  nhóc mới chỉ 11 tuổi, tương lai rộng mở. Điều duy nhất đáng lo là tính cách quá hướng nội của  nhóc,   lựa chọn  nhất cho sự nghiệp chính trị  kinh doanh, nếu chọn ngành thì  nhất nên chọn cái  thích.
Sau nhiều  suy nghĩ, Hoắc Kiêu quyết định chọn ngành kỹ thuật máy móc tại Đại học Thanh Hoa. Đỗ Kiều  tự tin  kết quả thi của , vẫn chọn ngành kinh tế tại Đại học Bắc Kinh.
Trong thời gian chờ đợi thông báo nhập học của các trường đại học, Dương Xuân Mai  gọi điện đến xưởng đóng tàu để hỏi thăm về kết quả thi của Đỗ Kiều. Nghe  cô thi khá  thì bà mới thở phào nhẹ nhõm.
"Con và Thiệu Diên dự định thế nào? Con cái sẽ ở với ai?"
Đỗ Kiều  giật , nhận   dường như  thảo luận vấn đề  với chồng. Dương Xuân Mai tiết kiệm tiền điện thoại, thấy cô   gì, vội vàng :     "Sắp  sống xa  , đừng để xảy  hiểu lầm nhé! Trong đời   chỉ chấp nhận Thiệu Diên là con rể, đừng   chuyện tệ bạc gì."
Nói xong bà cúp máy luôn,  là dứt khoát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-331.html.]
Đỗ Kiều:     "..."
Tối về nhà, cô cố ý chuẩn  bốn món và một canh, chuẩn  cho một cuộc trò chuyện sâu sắc với chồng. Khi Tần Thiệu Diên về nhà và thấy bàn ăn đầy ắp,  nhíu mày hỏi:     "Hôm nay là ngày gì ?"
Đỗ Kiều xếp bát đĩa, nụ  dịu dàng:     "Hôm nay là một ngày ,    điều mong  đều sẽ thành sự thật. Vậy nên, chúng   ăn   chuyện nhé?"
Vượng Tử và Tiểu Nãi Đường  nhiệt tình, một đứa giúp cha kéo ghế, đứa  đưa khăn cho cha. Điều  khiến Tần Thiệu Diên cảm thấy  quen, trái tim bắt đầu lo lắng...
Gia đình bốn  quây quần bên bàn ăn, Đỗ Kiều cầm lấy đôi đũa và gắp một miếng thịt kho tàu cho Tần Thiệu Diên:     "Thử xem món của em  thế nào? Rượu tương do Liễu Tô gửi thật sự  , dùng nó để  thịt kho tàu thì tuyệt vời."
Tần Thiệu Diên gắp miếng thịt  miệng,  ngọt:     "Ừm,  tồi."
Hai đứa trẻ  lượt múc thịt để ăn, cái miệng ngọt ngào khen   ngon!
Đỗ Kiều tin là thật, gắp một miếng thử, suýt nữa thì phun . Cô  thích ăn các món quá ngọt, nhưng   nấu ăn thành kiểu  ghét nhất!
"Tần Thiệu Diên, đàn ông  dối sẽ  sói ăn."
"Anh   dối, thật sự  tồi."
Tần Thiệu Diên  đặt đôi đũa xuống, định hỏi hôm nay  xảy  chuyện gì, nhưng thấy cô  gắp một miếng thịt nhét  miệng :     "Nếu  thấy ngon thì ăn thêm một chút ."
Thấy  yêu thương cha như , bọn trẻ bắt chước theo.