Giấy báo nhập học của cô và Hoắc Kiêu là những tờ cuối cùng  nhận. Một   Đại học Bắc Kinh,    Đại học Thanh Hoa, thành tích của họ  gây  một làn sóng lớn trong cả khu tập thể!
Ai  thể nghĩ Đỗ Kiều,  phụ nữ tưởng chừng như yếu đuối ,   thể đậu  trường đại học  như Đại học Bắc Kinh?
Và Hoắc Kiêu, đúng là cháu trai của ngài Tư lệnh, mới chỉ mười một tuổi  trở thành sinh viên của một trường đại học danh tiếng, đó là điều mà  bao  mơ ước cũng  thể đạt !
Thành tích của  nhóc khiến Hoắc Chính Lễ vui mừng  thể nào tả, giấy báo nhập học cứ xem  xem , chỉ thiếu điều đóng khung nó lên.
Nghe   trai và " " sẽ  thành phố Bắc Kinh, nhóc mũm mĩm  một trận thảm thiết,  đến mức  ai an ủi .
 Hoắc Chính Lễ  để ý đến sự  nũng của  bé, chỉ hứa kỳ nghỉ hè và kỳ nghỉ đông mỗi năm sẽ đưa  bé đến thành phố Bắc Kinh.
Cuối cùng,  còn cách nào khác, nhóc mũm mĩm đành  chấp nhận.
Dịp Tết năm nay, Đỗ Kiều và Tần Thiệu Diên quyết định đến thành phố Bắc Kinh để sắp xếp ngôi nhà mới.
Ngôi nhà với năm gian   gian rộng rãi,    thể mời cha  hai bên đến ở cùng,    thể chăm sóc lẫn .
Trước khi họ khởi hành, ngài Tư lệnh Hoắc và Hoắc Kiêu  đến thăm.
Lần đầu tiên, ông lão  lời nhờ vả, hy vọng Đỗ Kiều  thể chăm sóc cháu trai lớn của  nhiều hơn khi ở thành phố Bắc Kinh
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-333.html.]
Thực , nghĩ đến Hoắc Kiêu còn nhỏ và tính cách hướng nội, Đỗ Kiều  sớm chuẩn  phòng cho  nhóc ở thành phố Bắc Kinh, ngay cả khi ngài Tư lệnh Hoắc   , cô vẫn sẽ chăm sóc  nhóc.
Vào ngày 15 tháng Chạp, gia đình bốn   bước lên chuyến tàu đến thành phố Bắc Kinh. Chuyến   khác với những  , họ mang theo nhiều hành lý. Sợ họ  xách nổi bấy nhiêu đồ, Chu Viễn và cha Bạch còn đặc biệt đến giúp đỡ.
Trên sân ga chia tay, Tiền Viện ôm chặt Đỗ Kiều  chịu buông, mắt đỏ hoe như một con thỏ:     "Tiểu Kiều, tớ xin , là tại tớ  giỏi! Nếu tớ  thể thi đậu ở thành phố Bắc Kinh thì   mấy, như  chúng    chia tay."
Đỗ Kiều vỗ nhẹ lên lưng cô ,  nhịn  :     "Nếu   học  một năm, tớ ở thành phố Bắc Kinh chờ ?"
"???" Mắt Tiền Viện tràn đầy sự hoảng sợ, quên cả :     "Thôi bỏ , tớ sợ học   thể còn  đậu ."
Cô giáo Mục  bên cạnh  thấy, nở một nụ  trêu chọc. Nhờ cuộc  chuyện nhỏ , bầu  khí buồn bã dường như  dịu hơn nhiều.
Đỗ Kiều và   vẫy tay chào tạm biệt, cuối cùng bước lên chuyến tàu.
Khi tàu khởi hành, nó đánh dấu sự bắt đầu của một cuộc sống mới...
Ngày hôm , khi đến thành phố Bắc Kinh, Đỗ Kiều và Tần Thiệu Diên để các con ở nhà cho ông nội Tần chăm sóc,  đó cùng  đến căn nhà vườn rộng rãi. Người giữ nhà là một cặp vợ chồng già vội vã trao  chìa khóa cho họ.
"Nghe đồng chí Tần  cháu  thi đậu đại học? Chúc mừng nhé- căn nhà  là  vị trí phong thủy , đặc biệt mang  may mắn!"
Ông lão thấy vợ  dám  những chuyện mê tín dị đoan, vội vã chọc  cánh tay bà:     "Bà  cái gì thế? Không suy nghĩ gì cả."