Bà lão liếc ông  một cái, phản bác:     "Đồng chí Tiểu Kiều    ngoài, ông đừng  than vãn suốt ngày nữa  ?"
Đỗ Kiều luôn  ấn tượng  với họ, cô :     "Thím  đúng, chúng  quen  bao năm , cháu    ngoài."
Bà lão  cô  , trong lòng cảm thấy ấm áp, ngay lập tức dẫn cô  quanh khu vực và giới thiệu những hàng xóm xung quanh là những  như thế nào. Vì ngôi nhà của Đỗ Kiều  bỏ trống nhiều năm nhưng luôn   trông coi, cư dân xung quanh  tò mò và đố kỵ với cô.
Một  thích hóng hớt tiến  gần:     "Ê, cô chính là chủ nhân của cái sân nhà   ? Trông cô xinh  ghê, cô là  nhà họ Điền ở đây ?"
Nhà họ Điền là chủ nhân cũ của khu nhà tứ hợp viện,  thủ tục chuyển nhượng đều do Tần Thiệu Diên xử lý, Đỗ Kiều   về những chuyện bên trong và cũng    lung tung, nên chỉ mỉm   rằng   rõ lắm, khiến  hỏi cảm thấy  thất vọng.
Sau khi  đó , bà lão kể cho Đỗ Kiều,    họ Bao, biệt danh là Bao Săn Tin,  nên  mất lòng bà , nếu  bất cứ chuyện  nào cũng  thể từ cái miệng đó truyền .
    một "ưu điểm"  tính là ưu điểm, đó là hóng hớt thông tin  nhanh,  hầu như  chuyện, chỉ cần chịu khó chiều chuộng, bà ya sẽ kể cho  khác  điều  .
Đỗ Kiều ghi nhớ về  , để phòng .
Sau đó, họ tiếp tục  dạo quanh con hẻm, phần lớn là những khu nhà chung, một  sân  đến hàng chục gia đình cùng ở,  giờ tan tầm sẽ trở nên  nhộn nhịp. Sau một vòng, Đỗ Kiều   cái  sơ lược về phong tục tập quán nơi đây, bước tiếp theo là trang trí ngôi nhà mới.
Khu nhà với năm sảnh  , nhiều phòng còn trống , cô tìm một tờ giấy trắng vẽ  bản đồ thiết kế mặt bằng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-334.html.]
Cô và Tần Thiệu Diên cần một phòng ngủ và một phòng  việc, ông nội Tần và cha  cô cũng cần phòng ngủ cộng thêm một phòng  việc, ngoài  còn chuẩn  một xưởng  việc cho  để may vá.
Hai đứa trẻ năm nay bốn tuổi,  đến lúc  ngủ riêng, mỗi đứa một phòng ngủ cộng thêm một phòng học. Ngoài  còn  chuẩn  hai phòng cho Hoắc Kiêu, như  tính , tỷ lệ sử dụng phòng của gia đình họ khá cao.
Về phần những phòng còn , Đỗ Kiều tạm thời  nghĩ  sẽ sử dụng chúng  việc gì.
Việc trang trí nhiều phòng như  thực sự khiến Đỗ Kiều và Tần Thiệu Diên bận rộn. Trước Tết, họ  chỉ tìm đến thợ mộc giỏi nhất gần khu vực, mà còn  qua vài vòng ở bách hóa đại lâu.
Họ  những việc cần , mua những thứ cần mua, chi tiêu một cách rộng rãi mà  hề tiếc tiền.
Sau mười ngày cẩn thận bày trí, các phòng trong tứ hợp viện cuối cùng  lộ diện, Đỗ Kiều mới thông báo cho Dương Xuân Mai:     họ  đến thành phố Bắc Kinh.
Nghe  con gái  đến từ lâu, điều  thực sự  khiến bà tức giận:     "Sao con  liên lạc với  sớm hơn? Làm  cứ chờ đợi như một kẻ ngốc!"
Trước sự chất vấn của , Đỗ Kiều chỉ  híp mắt, thái độ nhận   , khiến cho sự tức giận của Dương Xuân Mai giống như đánh  bông,  thể phát huy sức mạnh.
Hai  hẹn  buổi sáng đêm giao thừa tại cổng chợ Tây, lúc đó sẽ cùng  đón Tết.