Thấy , Đỗ Kiều giật lấy chổi từ tay  :     "Mẹ,    hứa sẽ may cho con một cái áo sơ mi ? Mẹ cứ   , việc  để con lo."
Nếu   sợ  khác  nhà  tiêu xài hoang phí, cô thực sự  trả tiền thuê  quét sân.  lúc , Hoắc Kiêu xuất hiện:     "Dì Tiểu Kiều, để cháu quét, cháu là con trai, sức khỏe ."
Bây giờ  bé mười hai tuổi  cao đến một mét sáu, chỉ là trông  gầy.
Đỗ Kiều  chút do dự trao chổi cho  nhóc, vỗ vai đối phương một cách trịnh trọng:     "Vậy nhiệm vụ  giao cho cháu, quét sơ qua thôi,  cần quá kỹ, đừng để bản   mệt."
"Vâng, ." Hoắc Kiêu siết chặt cái chổi trong tay, một nụ  vui vẻ hiện lên khuôn mặt,  nhóc bắt đầu quét sạch mỗi góc cạnh một cách cẩn thận.
Lúc , Đỗ Kiều trở về phòng,  xuống bàn học, cô lấy bút máy và giấy để  thư cho Tần Thiệu Diên.
Trong thư, cô chủ yếu kể về tình hình các con  mẫu giáo, mặc dù những thông tin   thể  truyền đạt qua điện thoại hoặc điện báo, nhưng cô vẫn  ghi  bằng cách  thư.
Đợi đến khi già ,   những bức thư , đó sẽ là kỷ niệm quý giá.
Đến buổi tối, Đỗ Kiều mang theo tâm trạng lo lắng  đón các con tan học. Cô  sợ  các con trách móc, vì   chuẩn  tinh thần một hồi lâu  khi  khỏi nhà.
Các bạn nhỏ ở mẫu giáo đều  các giáo viên dẫn  theo hàng  cổng trường. Vượng Tử và Tiểu Nãi Đường  một cách mơ màng trong đám đông, nhưng khi thấy Đỗ Kiều, vẻ mặt ngơ ngác của chúng lập tức   thế bằng nụ  rạng rỡ.
"Mẹ ơi!"
"Mẹ ơi! Con ở đây !"
Vượng Tử chạy thẳng về phía cổng trường, chỉ mới chạy  vài bước thì   giáo viên bế trở :     "Các bạn nhỏ  cùng  tan học,   chạy lung tung."
Nghe lời giáo viên, hai đứa trẻ mếu máo, nhưng đều ngoan ngoãn trở  hàng ngũ,  tiếp tục chạy nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-342.html.]
Đỗ Kiều từ xa  theo, trong lòng cảm xúc lẫn lộn.
Cho đến khi giáo viên dẫn tất cả các bạn nhỏ đến cổng trường, chúng mới hớn hở chạy  lòng cô.
"Mẹ ơi, con nhớ  quá!"
"Mẹ ơi, ôm một cái!"
Đỗ Kiều cúi xuống ôm lấy bọn trẻ,  mặt hiện lên nụ  ấm áp" "Hôm nay ở trường mẫu giáo vui ?"
"Vui ạ!-" Hai đứa trẻ ngước đầu lên, trả lời một cách rõ ràng.
Điều  khiến cô  bất ngờ:     "Vậy ngày mai chúng  cũng  học mẫu giáo nhé?"
Nghĩ đến việc  thể chơi đùa cùng với  nhiều bạn bè, hát hò và nhảy múa, Vượng Tử và Tiểu Nãi Đường gật đầu lia lịa:     "Vâng! Chúng con thích  học mẫu giáo!"
Thấy các con  còn phản đối việc  học, Đỗ Kiều thở phào nhẹ nhõm.
Mùa xuân tháng 3, khí hậu tại thành phố Bắc Kinh  dần ấm áp trở , Đỗ Kiều và Hoắc Kiêu bước  cánh cổng đại học, trở thành sinh viên năm nhất.
Ngày đầu tiên nhập học, cô đến điểm đón tân sinh viên để  thủ tục,  khi đăng ký,  sự dẫn dắt của các sinh viên khác, cô mang hành lý đến ký túc xá sinh viên.
Trong mỗi phòng ký túc xá  sáu giường, chỉ  giường gác  gần cửa sổ và giường gác  gần cửa   là trống.
Khi Đỗ Kiều bước , hai cô gái ở giường   và chào hỏi, cô cũng mỉm  đáp  một cách lịch sự.