Tiểu Hoa là một đứa trẻ  phần trưởng thành sớm, cô nhóc nhíu mày, suy nghĩ  lâu mới nghĩ  một ý tưởng:     "Bà ngoại tớ  dán hộp thuốc  thể kiếm tiền, chúng  cùng   hộp thuốc nhé?"
Tiểu Nãi Đường lập tức sáng mắt, cảm thấy ý tưởng   :     "Thế  thế nào để dán hộp thuốc? Ở   hộp thuốc?"
Hai đứa trẻ chỉ mới hơn bốn tuổi  thì thầm bàn bạc một hồi lâu, cuối cùng nghĩ  một kế hoạch  hảo.
Ngày cuối tuần hiếm khi  nghỉ ở nhà, Đỗ Kiều chỉ  ngủ một giấc thật thoải mái. Chỉ là giấc ngủ  mới đến nửa chừng   Dương Xuân Mai đánh thức:     "Con  ngoài xem , nhà   chuyện lớn !"
Đỗ Kiều  đánh thức một cách bất ngờ, vội vàng từ  giường nhảy dậy:     "Có chuyện gì , chuyện gì lớn thế?"
"Con  ngoài xem sẽ , nhanh lên!"
Trong lúc vội vã, Đỗ Kiều vội vàng mặc quần áo  ngoài, chỉ thấy ở giữa sân  một đống lớn bìa cứng và dải giấy trắng xếp chồng lên    mắt.
Cô  nhận  đó là cái gì, băn khoăn hỏi:     "Chúng là cái gì ? Sao  chất đống ở đây?"
Khi  Đỗ Kiều hỏi như , Dương Xuân Mai lộ  vẻ mặt khó tả, còn Tôn Phồn Sâm thì  bên cạnh  hả hê. Dương Xuân Mai tức giận lườm ông  một cái,  đó  với con gái :     "Con để Tiểu Nãi Đường  cho con  chuyện gì xảy  , những thứ  đều là nó mang về đấy."
Tiểu Nãi Đường  cạnh thùng carton, ánh mắt như thể  lên mấy chữ lớn:     mong  khen ngợi!
"Mẹ ơi, chúng   thể dùng nó để  hộp thuốc,  thể kiếm   nhiều tiền! Như  chúng  sẽ  tiền mua đồ ăn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-345.html.]
Đỗ Kiều  hình tại chỗ, bộ não mơ hồ của cô  chút  theo kịp:     "Kiếm tiền gì? Tại    hiểu nhỉ?"
Dương Xuân Mai thực sự  thể  thêm, vội vàng giải thích:     "Tiểu Nãi Đường nghĩ rằng con  còn tiền, nên   hộp giấy để kiếm tiền cho con, con gái của con thật sự   dạng  ."
Tiểu Nãi Đường ở bên cạnh bổ sung:     "Đây là sự giúp đỡ từ bà của Tiểu Hoa,   nếu  gặp bà ,  nhất định  cảm ơn bà !"
Đỗ Kiều lặp  những giải thích  trong đầu  hai , cuối cùng sắp xếp  một chút ý chính. Con gái cô  nhập một  thùng carton từ nhà máy thuốc để  hộp thuốc bán? Bà của Tiểu Hoa giúp cô bé nhập hàng?
Vậy... tiền đặt cọc nhập hàng từ  ? Và  thế nào mà nhờ   giúp đỡ  như ?
Dù  cô bé mới chỉ bốn tuổi mà thôi...
Tiểu Nãi Đường     nhiều câu hỏi như ,  kiên nhẫn trả lời.
Hóa ,  khi bàn bạc với Tiểu Hoa, cô nhóc   về nhà và  với bà của . Bà lão nghĩ rằng nhà Tiểu Nãi Đường gặp khó khăn, nên  giúp nhập lượng lớn thùng carton, còn tiền đặt cọc cho thùng carton là tiền mừng tuổi của Tiểu Nãi Đường.
Nghe xong câu chuyện từ đầu đến cuối, Đỗ Kiều     gì, cô  khỏi xem  bản :     Tại  khi  ngoài  mang theo nhiều tiền hơn? Để con gái hiểu lầm như ...
Dù bản chất của đứa trẻ là , nhưng nỗi khổ của  lớn chỉ  thể nuốt  trong.
"Giờ   ? Bấy nhiêu thùng carton  đều là đổi bằng tiền mà." Dương Xuân Mai chống nạnh  những thứ đó, cảm thấy đầu óc đau nhói.
"Có thể bán phế liệu ?" Đỗ Kiều thử thăm dò bằng giọng nhỏ nhẹ.