"Anh  thể đến Bắc Kinh đào tạo?" Điều  đối với Đỗ Kiều chắc chắn là một tin , cô nở nụ , giọng điệu trở nên nhẹ nhàng hơn:     "Anh sẽ  đào tạo bao lâu?"
"Hai năm."
"Đó thật sự là tin ! Anh  cố gắng nhé-"
"Ừm,  sẽ cố gắng." Tần Thiệu Diên  niềm vui của cô lây nhiễm, bắt đầu tưởng tượng về những ngày tháng sẽ gặp  năm :     "Lúc đó, mỗi ngày  đưa đón các em  học."
"Được -"
Vì tin tức , bầu  khí ảm đạm trong lòng cô    biến mất.
Để    ở phía bên  lo lắng, cô quyết định tạm thời giữ kín chuyện của chị họ.
Sáng hôm , Đỗ Kiều đến bệnh viện , tình trạng của Tần Vận Tiệp   hơn nhiều, bác sĩ  chị   rỗi loạn nhịp tim do  việc quá sức và dinh dưỡng kém. Điều  khiến cô  đau lòng:     "Chỗ nông thôn chị sống khổ như ,  chị   với ông nội?"
"Chị   mặt mũi nào mà , hơn nữa  vài năm , ông nội  buồn bã về chuyện của bác chị, chị   gây thêm phiền toái."
Vì , mỗi khi Tần Chính Khanh gọi điện cho Tần Vận Tiệp, chị  luôn chỉ kể những tin ,  bao giờ  về những khó khăn.
Đỗ Kiều  khỏi thở dài, chỉ  thể khuyên chị  yên tâm dưỡng bệnh, việc đưa đón trẻ  học  thể giao cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-366.html.]
 ngay cả việc nhỏ như , Tần Vận Tiệp cũng từ chối:     "Hai đứa chúng nó  lớn,  thể tự   học. Hôm nay chị sẽ xuất viện, chân của Chí Hùng  thể thiếu  chăm sóc."
"Bác sĩ  bệnh của chị cần   chăm sóc cẩn thận,  thể  việc nặng." Đỗ Kiều tất nhiên  thể để chị  xuất viện lúc , ngay cả khi xuất viện cũng  thể  việc nặng.
"Không bằng em tìm một bác sĩ Đông y, kê cho chị mấy phương thuốc Đông y uống thử một liệu trình xem . Còn chuyện nhà cửa tạm thời  thể nhờ hai đứa trẻ giúp đỡ, chị   chúng nó từ nhỏ   còn  đúng ?"
Câu  cuối cùng  thành công thuyết phục Tần Vận Tiệp, chị   còn tỏ  mạnh mẽ, biểu thị rằng  sẽ ở  bệnh viện thêm một đêm nữa, ngày mai mới xử lý việc xuất viện.
Thấy đối phương  hiểu , Đỗ Kiều mới  học.
Từ khi phát triển việc kinh doanh chụp ảnh trong trường học, mối quan hệ của cô trở nên đặc biệt , dù quen   ,   đều sẽ chủ động chào hỏi. Cũng    bắt chước  nghề , nhưng kỹ thuật của họ  thô sơ, ảnh chụp    lắm.
Mọi  đều  ngốc, đương nhiên  chọn ai, vì  việc kinh doanh của cô  hề  ảnh hưởng. Hôm nay cũng , cứ   vài bước    chào hỏi, mỗi  như  là Đỗ Kiều đều nở nụ  đón nhận.
Khi sắp bước  tòa nhà giảng dạy, một cô gái đột nhiên lao  từ  cột, còn dang rộng vòng tay chặn đường cô. Bộ dáng đôi mắt đẫm lệ , khiến Đỗ Kiều cảm thấy tim  như  nghiền nát...
Hóa , khi   rơi lệ, trông sẽ như thế .
Nếu Đỗ Kiều là một  đàn ông, chắc chắn sẽ  vẻ  mềm mại của cô gái   rung động. Cô  bối rối trong chốc lát, nhẹ nhàng hỏi:     "Cậu tìm   việc gì ?"
Cô gái lau nước mắt  má, nghẹn ngào trả lời:     "  nhờ  chụp giúp  hai bức ảnh,  ?"