Đỗ Kiều  ngờ rằng Dư Vãn sẽ mở lòng trong  cảnh như , vì  cô  xuống bên cạnh và nhẹ nhàng vỗ vai an ủi:     "Đừng buồn, đừng để  lầm của họ trừng phạt bản  ."
"Ừm!" Dù miệng  , nhưng Dư Vãn vẫn rơi nước mắt.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, trong chớp mắt  qua một tuần.
Vào thứ Sáu, Đỗ Kiều nhận  một lá thiệp mời, do Tưởng Thừa trực tiếp gửi đến. Cậu  và Uông Đình Đình sẽ kết hôn  cuối tuần !
Làm  mai mối, cô nhất định  tham dự.
Tưởng Thừa hy vọng Tần Thiệu Diên cũng  thể đến dự đám cưới, nhưng  thực sự  rảnh, chỉ  thể nhờ Đỗ Kiều đại diện gửi lời chúc phúc.
Lễ cưới  tổ chức tại một khách sạn quốc doanh nổi tiếng ở thành phố Bắc Kinh, so với sự khiêm tốn của vài năm ,  khí hiện tại  náo nhiệt  vui vẻ. Gia đình Uông Đình Đình cuối cùng    mặt nhà Dương để sống qua ngày nữa, tại hôn lễ  như nở hoa.
Vì , Uông Đình Đình   ơn Đỗ Kiều, cô  đặc biệt sắp xếp Đỗ Kiều  ở bàn  thuộc gia đình .
Trong việc sắp xếp chỗ , cô dâu và chú rể còn xảy  một chút tranh cãi. Uông Đình Đình cho rằng Đỗ Kiều là   trong nhà gái, nhưng Tưởng Thừa  đồng ý, kiên quyết  cô  về phía nhà trai.
Cuối cùng tranh cãi  dứt, hai  quyết định bằng trò chơi oẳn tù tì, và Tưởng Thừa là  thắng.
Do đó, Đỗ Kiều  sắp xếp  cạnh Tưởng Vệ...
Kể từ khi lên đại học, đây là  đầu tiên hai  gặp  . Đỗ Kiều mỉm :     "Lâu  gặp, thật  ngờ hai  họ kết hôn nhanh thế."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-374.html.]
"Ừ, đầu óc thằng em     lắm, dễ  lừa." Tưởng Vệ lười biếng dựa  ghế, trông  đáng ghét.
Đỗ Kiều âm thầm trợn mắt,   tiếp tục  chuyện với  .  Tưởng Vệ dường như  nhận  thái độ của cô, tự  hỏi:     "Còn cô thì , gần đây thế nào?"
"Rất , vợ chồng hòa thuận,  thứ đều  hảo."
"Hừ-" Tưởng Vệ  đầu , cuối cùng im lặng.
Khi cô dâu và chú rể đến chúc rượu Đỗ Kiều, Uông Đình Đình gọi cô bằng "chị dâu" và :     "Giờ em  chuyển về  việc ở đoàn văn công quân đội tại thành phố Bắc Kinh, nếu chị   shopping  gì đó, nhớ tìm em nhé-"
"Được, chị đang lo   tìm ai đây." Đỗ Kiều lịch sự nâng cốc, uống hết ly rượu của bà mối.
Sau khi cô dâu và chú rể rời khỏi bàn , Tưởng Vệ   hỏi cô:     "   cô sẽ về đảo  kỳ nghỉ hè, đúng lúc  đang tiện đường, tại   để  chở cô ?"
Nghĩ về biểu cảm ghen tuông của Tần Thiệu Diên, Đỗ Kiều  cần suy nghĩ  từ chối:     "Thôi bỏ , một nhà chúng   chín , chiếc Jeep của  chẳng thể nào chứa nổi,  tàu  vẫn thoải mái hơn."
"Tại   là chín ?" Tưởng Vệ  tự chủ  mà nâng giọng:     "Nửa năm  gặp,   trong nhà cô tăng vọt ?"
Thấy    tin, Đỗ Kiều đếm  đầu ngón tay:     " và ba đứa trẻ, cha  và ông nội, còn   trai  và bạn của , đúng chín ."
"..." Tưởng Vệ mím môi,      gì.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, Uông Đình Đình  đưa cho Đỗ Kiều  ít quà  khi để cô rời . Nghĩ đến việc  vài ngày  đến thăm Tần Vận Tiệp, cô mang những món quà  đến phía tây thành phố.