Tuy nhiên, khả năng  cực kỳ thấp, dù  5. 000 đồng   là một  tiền nhỏ.
Đỗ Kiều cảm thấy may mắn vì    là  tham tiền:     "Nó sẽ  gây rắc rối cho chúng  chứ?"
Tần Thiệu Diên  dáng vẻ lo lắng của cô, đau lòng mà vuốt ve mái tóc của cô:     "Không , lát nữa  sẽ  sửa  bức tường."
Đỗ Kiều thở phào nhẹ nhõm, quyết định tối nay  ăn thêm một chút để xoa dịu cảm giác. Cô  định bước  khỏi nhà kho thì    đàn ông kéo tay, ngăn cản  cho .
"Còn gì nữa ư?" Cô ngẩng đầu, ánh mắt vẫn còn bất an.
Ngay  đó, cô   đàn ông  cúi xuống và chặn lấy môi.
Sự hung hăng của  khiến cơ thể cô dần trở nên mềm nhũn, chỉ còn cách mở rộng vòng tay ôm lấy cổ  để tìm kiếm điểm tựa.
Trong nụ hôn say đắm, Đỗ Kiều nghẹn ngào hỏi:     "Nếu    thì ? Chúng  nên  ngoài thôi."
"Không , cửa   khóa  từ bên trong."
Hơi thở của  mang theo hương vị bạc hà nhẹ nhàng, một lúc , Đỗ Kiều dần chìm đắm  đó...
Dù bên ngoài  tiếng ồn ào lớn đến , cũng  thể khiến cô lấy  lý trí.
Không  bao lâu , các em nhỏ chơi mệt và tất cả  nhà tìm nước uống. Thấy các em dùng gáo múc nước lạnh uống ừng ực, Dương Xuân Mai vội vàng ngăn cản:     "Bà ngoại  để cho các cháu nước sôi để nguội,   uống nước lã, cẩn thận bụng sẽ mọc sán!"
Vượng Tử và Tiểu Nãi Đường vốn nhát gan, ngay lập tức bỏ ý định tiếp tục uống nước lã, các bé khác  thấy cũng đều bỏ gáo xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-387.html.]
Thấy các bé tương đối  lời, Dương Xuân Mai đưa nước sôi  nguội cho các bé,  nhịn  mà nhắc nhở:     "Lần  uống nước,   uống nước lã, nước ấm vẫn giải khát ."
Mấy đứa trẻ  thành một hàng ngoan ngoãn gật đầu, lời hứa phát  đặc biệt rõ ràng:     "Bà ngoại, cháu  !"
Khi Đỗ Kiều đỏ mặt bước  từ nhà kho, cảnh tượng cô thấy chính là điều , cô vô thức vuốt nhẹ những sợi tóc rối ở bên thái dương, lợi dụng lúc    chú ý, vội vàng  trở  phòng.
Trong phòng, Dư Vãn thấy cô trở về với khuôn mặt đỏ bừng,  khỏi thắc mắc hỏi:     "Cậu  ? Mặt  nắng cháy ?"
Đỗ Kiều lấy cái gương nhỏ  , mới phát hiện bản    thể khiến   liên tưởng nhiều như nào, may mắn là Dư Vãn  từng yêu đương nên  hiểu chuyện , nếu  thì thật sự  hổ vô cùng.
"Ừm, hình như tớ  dị ứng với tia cực tím."
Trong thời đại    khái niệm dị ứng với tia cực tím, Dư Vãn thấy khá mới mẻ, vội vã yêu cầu Đỗ Kiều giải thích cho  .
Ngoài nhà, Tần Thiệu Diên với khuôn mặt tươi , quỳ gối bên gốc tường xây  bức tường sân, may mắn là những viên gạch   hỏng, chỉ mất vài phút là bức tường   xây xong.
 lúc đó, cửa nhà họ  vang lên tiếng gõ "cốc cốc cốc".
Tần Thiệu Diên bỏ công cụ xuống để  mở cửa, ngoài cửa là gia đình bốn  của Bạch Vũ Phàm.
"Chú Tần, chào chú!"
Chỉ  nửa năm  gặp, Bạch Vũ Phàm  phát triển thành dáng vẻ của một  trưởng thành, Tần Thiệu Diên gật đầu mỉm  với  ,  đó mời    sân.
Những đứa trẻ trong nhà  thấy tiếng động chạy , khi  thấy Bạch Vũ Phàm, tất cả đều  giật , đặc biệt là Hoắc Kiêu.