"..." Bạch Vũ Phàm gãi mái tóc cứng cáp của ,  vẻ   mà   :     "Còn  Hoắc Kiêu nữa mà,  thể tha cho cháu ?"
"Không,  cháu  đồng ý ."
Đỗ Kiều  xa , Bạch Vũ Phàm  chọc tức đến mức  dám  thêm gì, chỉ  thể âm thầm than thở kế hoạch  chơi mùa hè của  giờ đây  đổ bể...
Sáng hôm .
Tất cả các bạn nhỏ tập trung trong sân nhà Đỗ Kiều, mỗi  một chiếc ghế  thành hai hàng, vẻ mặt đều khá nghiêm túc. Đối diện họ là một tấm bảng đen lớn, Bạch Vũ Phàm đang cầm sách giáo khoa lớp một  bài tập.
Đỗ Kiều và Hoắc Kiêu  một bên uống .
Sau khi Bạch Vũ Phàm  xong bài tập,  đầu  thấy dáng vẻ thoải mái của họ, cái mũi gần như bất mãn phổng lên.
  mặt các bạn nhỏ,   là một giáo viên tươi , vui vẻ giảng dạy!
Làm dịu cơn nóng nảy,   lớn tiếng :     "Các em  tiên hãy  những bài tập  bảng đen,  sẽ dựa  kiến thức cơ bản của mỗi  để lên kế hoạch học tập riêng biệt."
Như Vượng Tử và những đứa trẻ khác chỉ đến để g.i.ế.c thời gian, dù  hiểu  , chúng cứ gật gù một cách linh tinh.
Hồi ở Nội Mông, thành tích của Thôi Man còn khá , nhưng đến thành phố Bắc Kinh   theo kịp. Giờ đây   sẵn lòng giúp đỡ bài vở, cô bé lắng   chăm chỉ.
Ngược , nhóc mũm mĩm hoạt bát hơn ai hết,    chú ý đến bài giảng, kể từ khi  rằng dù  đạt điểm  cao nhất cũng  thể lập tức chuyển đến thành phố Bắc Kinh,  bé  vẻ như  từ bỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-391.html.]
Bạch Vũ Phàm   những đứa trẻ bướng bỉnh,  khỏi cảm thấy huyết áp tăng cao, chỉ  thể tự nhủ  kiên nhẫn và dùng đức hạnh để thuyết phục. Trong lúc   đang  bài,    gần Hoắc Kiêu và hỏi nhỏ:     "Em trai    lời như thế,   quản ?"
Hoắc Kiêu vẫn đang nhấm nháp ,    quan tâm:     "Không     ? Bây giờ  là giáo viên của thằng bé,   thể can thiệp."
Bạch Vũ Phàm  xong, tức giận nghiến răng:     "Được! Lát nữa  dạy văn, để  xem   quản ."
Tiếc , bài học văn tiếp theo  khiến   thất vọng...
Khi Hoắc Kiêu cầm sách giáo khoa lên bục giảng, nhóc mũm mĩm dường như  biến thành một  khác,  chỉ  thẳng tắp mà còn tích cực giơ tay phát biểu, nhiệt tình như một học sinh giỏi.
Nhìn thấy cảnh tượng , Bạch Vũ Phàm   ngớ ...
Hóa  thằng nhóc     thích học, mà là chọn  để học?
Các bạn nhỏ khác cũng , đều  kính trọng Hoắc Kiêu. Điều   thực sự khơi dậy tinh thần chiến đấu của Bạch Vũ Phàm, quyết định  thể để mất mặt trong lĩnh vực chuyên môn của !
Những ngày tiếp theo,   như  tiêm m.á.u gà, mỗi tối về nhà đều  chuẩn  bài giảng, mỗi sáng sớm  đến nhà Đỗ Kiều, chỉ để trở thành giáo viên  nhất trong mắt những đứa trẻ .
Đỗ Kiều chứng kiến sự  đổi của   mà cảm thấy  nghi ngờ, nhưng vì đó là sự  đổi tích cực nên cô   sâu  lý do.
Cô giáo Mục thấy con trai  đổi  vui mừng, đặc biệt cảm ơn Đỗ Kiều vì  cho Bạch Vũ Phàm cơ hội dạy học, giáo dục, giúp   sớm hiểu  bản chất thực sự của nghề nghiệp .