Ngoài cô , chỉ  Hoắc Kiêu thường xuyên   phòng tối. Vì , cô chạy  tìm Hoắc Kiêu,  hỏi  nhóc  lấy tấm ảnh đó ?
Rõ ràng, câu trả lời là .
Cô chỉ  thể tiếp tục suy nghĩ và cuối cùng nghi ngờ rơi  Dư Vãn, bởi vì chỉ  cô  mới  phòng tối gần đây. Mắt Đỗ Kiều toả sáng khi nghĩ tới khả năng , hình như cô  Dư Vãn   tới  !
Cô vội vã  quần áo để   ngoài, tới bưu điện gọi điện thoại cho Tần Thiệu Diên. Bên   nhận cuộc gọi, cô hào hứng :     "Hình như em  Tiểu Vãn   !"
"Xin hỏi dì là ai ?"
Nghe giọng  ngọt ngào , cô bỗng ngẩn , vô thức cho rằng   sai  điện thoại, nhưng nghĩ  thì  đúng.
"Bác sĩ Tần  ở đó ?  là vợ của  ."
"À, xin chào dì, hiện bác sĩ Tần đang  họp,   mặt ở đây ."
Người  cứ gọi "dì",  mà tức giận, Đỗ Kiều nhíu mày, nhưng giọng  vẫn dịu dàng như cũ:     "Cháu gái , cháu   khi nào   trở về ?"
Tại đầu dây bên , đối phương chợt dừng  một lúc,  đó ngọt ngào :     "Cái     ,  thể mất một giờ hoặc một ngày, dì tìm bác sĩ Tần  việc gì ? Có cần cháu chuyển lời ?"
"Không cần, cảm ơn. Cô chỉ cần để cái bàn tay tham tiền của  xuống và cúp máy thôi, đừng lãng phí tiền điện thoại."
Đỗ Kiều cầm ống    cảnh phố qua cửa sổ, khóe miệng cong lên thành một nụ  nhạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-401.html.]
Người bên  rõ ràng giật :     "Dì..."
"Cháu gái,   hiểu tiếng  ?"
Giọng  của Đỗ Kiều  lạnh, mang theo sự độc đoán  thể phản bác,    đối diện   điều, nhanh chóng cúp máy. Nghe tiếng "tút tút tút" bận bên  điện thoại, cô đặt ống  xuống,  đó gửi một bức điện tín tới Tần Thiệu Diên. Nội dung bức điện tín chỉ  vài chữ:     [Anh c.h.ế.t chắc !]
Sau đó, cô gọi một  điện thoại khác:     "Là Tưởng Vệ ?"
"Đỗ Kiều?" Tưởng Vệ  ngạc nhiên khi đối phương gọi đến, vô thức nhẹ ho một tiếng,  đối diện với cô trong tình trạng  nhất.
   quên mất rằng đây là cuộc gọi điện thoại, ống  đặt bên tai, tiếng sẽ  khuếch đại nhiều . Đỗ Kiều  thấy tiếng ho của liền lùi ống   xa, chờ    ho nữa mới đưa ống   gần tai:     "Phải,  đây, phiền  giúp  tìm một ."
"Ừm, ." Tưởng Vệ cúi đầu  chằm chằm  bàn  việc,  hỏi cô tại   tìm đến  để nhờ vả:     "Là ai? Cô cứ  ."
Đỗ Kiều kể cho    tình hình của Dư Vãn, còn về ngoại hình thì ? Cô suy nghĩ một lát, bảo   tìm nhóc mũm mĩm vẽ chân dung.
Cậu bé đó vẽ phác thảo khá , chắc chắn  thể vẽ   đại khái.
Sau khi  chuyện xong với Tưởng Vệ, Đỗ Kiều  gọi  cho Tần Thiệu Diên nữa, mà quyết đoán bước  khỏi bưu điện,  tìm Tôn Chính Đông.
Lúc , tại bệnh viện quân đoàn ở Đảo Lô Vĩ, Tần Thiệu Diên   thành ca phẫu thuật, mệt mỏi trở về văn phòng, liền thấy bác sĩ thực tập mới đến – Trần Hinh, đang  trong phòng của  với vẻ mặt ủ rũ.
Điều  khiến  nhíu mày, giọng điệu trở nên khá gay gắt:     "Ai cho cô  đây?"