", nhưng   nghĩa là    thể  ." Đỗ Kiều do dự một chốc,  đó bổ sung:     "Khi tạm biệt với em...   còn mang theo bức ảnh của ."
Tôn Chính Đông  khỏi nuốt nước bọt, ánh mắt đầy ngạc nhiên. Chỉ trong vài giây,   nhanh chóng di chuyển đôi chân, lẩm bẩm:     "Anh sẽ đến đảo Lô Vĩ tìm cô !"
Đỗ Kiều đưa cho   một tờ giấy ghi  điện thoại của Tưởng Vệ, nghiêm túc dặn dò:     "Đến đó liên hệ với   , nếu tìm thấy Dư Vãn, đừng vội vàng đưa  về, nhớ gửi điện báo cho em ."
"Được, em  ." Tôn Chính Đông nghiêm túc gật đầu.
Khi Đỗ Kiều trở về nhà từ viện nghiên cứu, bên ngoài trời  dần tối. Dương Xuân Mai  chuẩn  xong bữa tối ở nhà, thấy cô trở về, vội vàng hỏi:     "Hôm nay con   thế? Không   bảo con  tìm ảnh ?"
"Vâng... con  tìm thấy ảnh,  dạo một chút thôi."
Đỗ Kiều tìm đại một lý do cho qua và bước  nhà,  nhắc đến chuyện Tôn Chính Đông  Đảo Lô Vĩ.
Trong bữa ăn, các bé ríu rít  về những điều thú vị ở trường, Đỗ Kiều chỉ  và ăn mà  tham gia cuộc trò chuyện. Dương Xuân Mai nhận  tâm trạng của cô  vẻ  ,  khỏi  chút hoang mang.
 lúc đấy, tiếng gõ cửa vang lên từ bên ngoài, Đỗ Kiều đặt bát đũa xuống,  dậy mở cửa.
Từ phòng ăn đến cổng sân,   một quãng đường khá xa mới tới , đôi khi tiếng gõ cửa  đủ to hoặc kéo dài nên  thể  thấy.
Đây là nhược điểm của việc mua một căn nhà  sân vườn lớn, cô định ngày nào đó nhờ Hoắc Kiêu nghiên cứu một cái chuông cửa điện, như  vấn đề sẽ  giải quyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-403.html.]
Ngoài cổng là Tưởng Thừa, điều  khiến Đỗ Kiều  ngạc nhiên  nghi ngờ, trong lòng nghĩ:     Chuyện gì đến nỗi  đến đây  buổi tối thế ?
Tưởng Thừa  đầu tiên đến nhà Đỗ Kiều,    kích thước lớn của sân vườn, vô cùng sốc. Dù nhà Tưởng  thiếu tiền, nhưng  từng ở trong một căn nhà tứ hợp viện lớn như thế .
Cậu  như Lưu Lão Lão (nhân vật từ "Hồng Lâu Mộng") bước  nhà quan, ngắm nghía khắp nơi,  đó hí hửng  :     "Chị dâu, nhà chị  thật đấy, em  thể tham quan một chút ?"
"Dĩ nhiên , mời em !" Đỗ Kiều mời    sân và dẫn  dạo vòng quanh:     "Khi em và Đình Đình nghỉ hè,  thể đến nhà chị chơi, lúc đó chị sẽ chuẩn  đồ ăn ngon cho các em."
"Được! Bọn em sẽ đến một ngày nào đó, cảm ơn chị dâu."
Sau khi  một vòng trong sân, Tưởng Thừa mới  đến chuyện chính.
Cậu  lấy một phong bì từ trong lòng  và đưa cho Đỗ Kiều:     "Vừa  em nhận  cuộc gọi của  Thiệu Diên,    em ghi , đây là thư    em chuyển cho chị."
"..."
Đỗ Kiều  ngờ  đàn ông đó  nghĩ  cách . Cô nhận lấy lá thư nhưng  mở ,   đó cô cảm ơn Tưởng Thừa :     "Em  ăn cơm ? Hôm nay  chị nấu thịt kho tàu,  ngon. Nếu em  ăn thì ở  ăn cơm  hãy ."
Thực  Tưởng Thừa   ở  ăn cơm, nhưng hôm nay    ăn tới tám cái bánh bao thịt, thực sự là quá no  ăn thêm  nữa. Cậu  chỉ  thể lắc đầu với vẻ tiếc nuối, bày tỏ   ăn.
Sau khi tiễn Tưởng Thừa , Đỗ Kiều mở lá thư để xem nội dung bên trong.