Tần Thiệu Diên  lên,  chút ngạc nhiên, giọng điệu mang theo một chút vui mừng:     "Sao   đến đảo lúc ?"
"Tiểu Kiều  gọi điện cho em ?" Tôn Chính Đông cúi   xuống ghế, đúng lúc bỏ qua ánh mắt phức tạp của đối phương.
"Cô    với em."
Về chuyện của Dư Vãn, Tần Thiệu Diên luôn , Tôn Chính Đông  coi  là  ngoài, nên  kể  từ đầu đến cuối, cuối cùng  chiếc điện thoại  bàn  việc, hỏi:     "Có thể mượn dùng điện thoại của em một chút  ? Anh  gọi cho  tên là Tưởng Vệ nhưng  ."
"..." Lúc , Tần Thiệu Diên cảm thấy lòng  chua xót vì ghen tuông,   ngờ trong chuyện của Dư Vãn, vợ    tìm Tưởng Vệ giúp đỡ  vì tìm ?
Có vẻ như cô vẫn  tha thứ cho .
Tần Thiệu Diên mím môi, một lúc lâu  mới trả lời:     "Muốn dùng thì cứ dùng, gọi nội bộ là ."
Nhận  sắc mặt của   vẻ  , Tôn Chính Đông cuối cùng phát hiện  điều bất thường, nhưng công việc quan trọng hơn,  rảnh để ý đến chuyện khác.
Lần  gọi , cuối cùng  liên lạc .
Tôn Chính Đông tự giới thiệu và trình bày mục đích,  đó hai   hẹn một địa điểm để gặp   cúp máy.
Nội dung cuộc điện thoại kéo dài hơn hai phút  Tần Thiệu Diên  rõ ràng,  chủ động đề nghị:     "Để em  cùng với ,  thêm một  sẽ tìm nhanh hơn."
Nghĩ đến việc  thường xuyên bận rộn với công việc, Tôn Chính Đông  để   cùng và cũng  trò chuyện thêm, uống một ngụm nước, định  dậy rời , nhưng  Tần Thiệu Diên giữ :     "Anh  ăn trưa  ? Em  mua vài cái bánh bao, chúng   ăn  tìm."
Nói xong,  liền bước nhanh  khỏi văn phòng,  để cho Tôn Chính Đông cơ hội từ chối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-406.html.]
Một giờ , ba  gặp ,  khí  chút kỳ lạ.
Tưởng Vệ thấy Tần Thiệu Diên cũng  theo,  khỏi  khẩy một tiếng:     "Bác sĩ Tần  cần   ? Sao ở  cũng thấy  mặt của ?"
"Câu cuối cùng đáng lẽ   do  hỏi  mới đúng."
Tần Thiệu Diên vẫn đang  cảm xúc ghen tuông chi phối, giọng điệu của  trở nên  mấy  lành.
Tôn Chính Đông kẹt giữa hai , giả vờ như  ngửi thấy mùi thuốc súng:     "Bây giờ chúng    gì? Bắt đầu tìm từ ?"
Khi nhắc đến công việc, hai   mới còn đang căng thẳng cuối cùng tạm thời lùi bước và bỏ qua cho ...
Tối hôm đó, nhà Đỗ Kiều  chuẩn  xong bữa tối, liền đón tiếp hai vị khách, họ là cặp vợ chồng Tưởng Thừa và Uông Đình Đình.
Nhìn thấy khuôn viên rộng lớn của tứ hợp viện, Uông Đình Đình thể hiện sự kích động giống hệt như  đầu Tưởng Thừa thấy nó.
Hôm nay nhà họ ăn món gà hầm nấm, Đỗ Kiều cho họ thêm hai bộ bát đĩa:     "Những cây nấm  là hái từ rừng về, nếu thấy ngon, lúc  chị sẽ cho các em một ít."
"Cảm ơn chị dâu,  chúng em  khách sáo nữa-"
Tưởng Thừa yêu thích ẩm thực,   chút kháng cự nào với đồ ngon, đợi đến khi no nê mới nhớ   lấy thư của Tần Thiệu Diên .
Cậu  gọi Đỗ Kiều  một chỗ  ,  một cách chân thành:     "Chị dâu, cuối cùng  chị  chuyện gì ? Sao lúc nào cũng nhờ em chuyển lời? Chị là  lớn, đừng để bụng chuyện nhỏ, tha thứ cho   một  ."