Thấy vẻ mặt của chồng biến đổi, Quan Văn Phương giật lấy tài liệu trong tay ông ,  qua nhanh chóng, chỉ cảm thấy đầu óc ù :     "Điều   thể nào! Dì chỉ  một con gái là Tư Điềm,     thêm một con gái nữa?"
Tưởng Vệ  dự đoán  phản ứng  của họ, nên  cảm thấy quá ngạc nhiên. Mang theo nguyên tắc    đến cùng,   kiên nhẫn giải thích cho hai :     "Qua điều tra, phòng sinh mà dì lúc đó ở, tính cả dì, tổng cộng  ba bệnh nhân, dì còn nhớ ?"
Quan Văn Phương kìm nén cảm xúc hoang mang, gật đầu :     "Nhớ, vì  một sản phụ mất con, nên đêm đó phòng bệnh cực kỳ hỗn loạn."
Thấy bà  vẫn nhớ về sự việc năm đó, Tưởng Vệ  giải thích thêm nữa, mà tiếp tục :     "Thực , đứa trẻ mà sản phụ năm đó mất là Tống Tư Điềm."
"Cái gì?" Cả hai vợ chồng đều ngớ  tại chỗ.
"Làm   thể là Tư Điềm? Bọn dì   lấy trộm con của  !" Quan Văn Phương  kích động, Tống Quân vội vã vỗ lưng để bà  bình tĩnh.
" , bọn chú đều là  lương thiện, thực sự    chuyện động trời gây hại như ."
Thấy họ hiểu lầm ý , Tưởng Vệ tiếp tục giải thích.
Năm đó,  nuôi của Dư Vãn – Tề Quyên, nhiều năm   con, cuối cùng  thai nhưng   may sảy thai. Tình cờ là bà  ở chung phòng với Quan Văn Phương để điều trị. Đêm Quan Văn Phương sinh, một sản phụ khác trong cùng phòng cũng sinh, tất cả đều là trẻ sơ sinh  ngoại hình và cân nặng khá giống . Tề Quyên liếc mắt một cái  thích Dư Vãn, cảm thấy đứa trẻ  và   duyên, nên  nảy sinh ý định lấy trộm con.
Bà  nhân lúc giữa đêm khi   đang ngủ say để ôm trộm Dư Vãn,  sợ gia đình Tống  chút thế lực sẽ điều tra  , nên đặt con gái của một sản phụ khác  chỗ của Quan Văn Phương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-418.html.]
Kết quả là   đều nghĩ rằng chỉ  một sản phụ mất con...
Thấy vẻ mặt của chồng biến đổi, Quan Văn Phương giật lấy tài liệu trong tay ông ,  qua nhanh chóng, chỉ cảm thấy đầu óc ù :     "Điều   thể nào! Dì chỉ  một con gái là Tư Điềm,     thêm một con gái nữa?"
Tưởng Vệ  dự đoán  phản ứng  của họ, nên  cảm thấy quá ngạc nhiên. Mang theo nguyên tắc    đến cùng,   kiên nhẫn giải thích cho hai :     "Qua điều tra, phòng sinh mà dì lúc đó ở, tính cả dì, tổng cộng  ba bệnh nhân, dì còn nhớ ?"
Quan Văn Phương kìm nén cảm xúc hoang mang, gật đầu :     "Nhớ, vì  một sản phụ mất con, nên đêm đó phòng bệnh cực kỳ hỗn loạn."
Thấy bà  vẫn nhớ về sự việc năm đó, Tưởng Vệ  giải thích thêm nữa, mà tiếp tục :     "Thực , đứa trẻ mà sản phụ năm đó mất là Tống Tư Điềm."
"Cái gì?" Cả hai vợ chồng đều ngớ  tại chỗ.
"Làm   thể là Tư Điềm? Bọn dì   lấy trộm con của  !" Quan Văn Phương  kích động, Tống Quân vội vã vỗ lưng để bà  bình tĩnh.
" , bọn chú đều là  lương thiện, thực sự    chuyện động trời gây hại như ."
Thấy họ hiểu lầm ý , Tưởng Vệ tiếp tục giải thích.
Năm đó,  nuôi của Dư Vãn – Tề Quyên, nhiều năm   con, cuối cùng  thai nhưng   may sảy thai. Tình cờ là bà  ở chung phòng với Quan Văn Phương để điều trị.