Dự đoán   sẽ  thừa nhận, Tần Thiệu Diên lấy  một tập hồ sơ đặt lên bàn:     "Anh xem cái  , nếu   nhiều năm nỗ lực đổ xuống sông xuống biển,   thể tiếp tục cứng đầu."
Hàn Minh Văn nhíu mày lấy tập hồ sơ  xem, khi thấy rõ nội dung bên trong, nụ   môi cứng , sắc mặt tức thì tối sầm ,    Tần Thiệu Diên, gằn giọng hỏi:     "Ý  là gì? Làm     những chuyện ?"
"Anh  chọc   , đây chỉ là phản công mà thôi, nếu  còn dám  trò,   ngần ngại khiến   bắt đầu  từ đầu."
Kể từ khi chuyển ngành, Hàn Minh Văn luôn lén lút kinh doanh, chỉ trong năm gần đây mới dám mở rộng quy mô. Bây giờ mới bắt đầu  chút thành công,   thực sự  dám mạo hiểm.
Đặt tập tài liệu xuống, chỉ trong vài giây,    lấy  sự bình tĩnh.
"Phải,  thừa nhận,   oán hận trong lòng với các . Nếu   vì các  xen  chuyện chẳng liên quan tới ,  và Dương Lệ   ly hôn, và  cũng   chuyển ngành.  những việc   chỉ là   các   yên mà thôi, bây giờ  điều tra ,    quá đáng ?"
"Cứ coi như  đang tìm cách để khiến  khó chịu ." Tần Thiệu Diên đặt những tài liệu trở   tập hồ sơ, cảnh báo một  nữa:     "Hy vọng những gì   đều là sự thật, nếu  phát hiện    bất kỳ ý đồ  nào,  sẽ  bỏ qua."
Nói xong,  nhặt tập hồ sơ lên và rời ,    quan tâm đến khuôn mặt u ám của đối phương.
Trên đường về nhà, Tần Thiệu Diên mím môi, vẫn đang phân tích lời Hàn Minh Văn   là thật  giả. Theo lý thuyết, câu chuyện đó  dễ khiến   tin tưởng, nhưng  luôn cảm thấy  chuyện  thể đơn giản như .
Sau  cảnh cáo ,  tin rằng  đàn ông  sẽ  dám ở  thành phố Bắc Kinh một thời gian, dù  thì   còn  nhiều rắc rối đang chờ ở phía Nam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-428.html.]
Khi Tần Thiệu Diên về đến nhà, Đỗ Kiều và những  khác vẫn  về, chỉ  Vượng Tử và Tiểu Nãi Đường đang  chơi ném vòng ngoài sân. Thấy nhà cửa yên tĩnh,  hỏi hai đứa trẻ:     "Ông bà ngoại và Hoắc Kiêu  ? Sao chỉ  hai đứa ở đây chơi thôi?"
Tiểu Nãi Đường bỏ cái vòng xuống, chỉ về phòng của Hoắc Kiêu:     "Thầy của  Hoắc Kiêu đến, họ đang trong phòng  chuyện,  cho bọn con ."
 lúc , cuộc trò chuyện trong phòng kết thúc.
Bốn  từ phòng bước , ngoại trừ Hoắc Kiêu, ba  còn  đều  vẻ mặt hạnh phúc. Thấy Tần Thiệu Diên, khuôn mặt thường  biểu cảm của  nhóc cuối cùng hiện lên một nụ .
Sau khi tiễn thầy giáo , Tôn Phồn Sâm giải thích cho Tần Thiệu Diên .
Hóa , vì Hoắc Kiêu  thành tích xuất sắc ở trường, giáo viên  cử  nhóc tham gia cuộc thi ở một trường cao đẳng ở phía Nam, nhưng Hoắc Kiêu nhất quyết  chịu , vì thế giáo viên mới tìm đến nhà, hy vọng phụ   thể hỗ trợ thuyết phục.
Tần Thiệu Diên gọi  nhóc đến bên bờ hồ, trực tiếp hỏi:     "Tại    tham gia cuộc thi? Sợ  một  đến phía Nam?"
Hoắc Kiêu chỉ  đó   gì.
Thấy  nhóc mãi   lý do, Tần Thiệu Diên bất đắc dĩ :     "Thật sự    với chú?"