Vượng Tử và Tiểu Nãi Đường năm nay  bảy tuổi, chúng thường xuyên dọn dẹp vệ sinh ở trường, vì thế việc lau bàn, quét nhà, những công việc  chúng đều  .
Ngôi nhà  đảo chỉ  hai phòng ngủ, Đỗ Kiều dự định trong thời gian  sẽ ngủ chung phòng với con gái, chờ khi rảnh rỗi  mua một  gạch,  đó sẽ chia phòng lớn thành hai phòng nhỏ.
Do  mấy năm  ai ở, bụi bặm bám đầy trong lẫn ngoài ngôi nhà.
Đến khi họ dọn dẹp ngôi nhà sạch sẽ  là trưa.
Vượng Tử  dựa  chổi, bụng  "ùng ục" kêu đói.
Nghe thấy tiếng đó, Đỗ Kiều đặt công cụ xuống,  với  :     "Nghỉ ngơi một chút ,   nấu ít mì cho cả nhà ăn."
Thấy cuối cùng  thể nghỉ ngơi, Vượng Tử mới chịu đặt chổi xuống, còn tỏ  hiểu  chạy  bếp định giúp đỡ. Đỗ Kiều tưởng  bé chạy theo vì đói, liền lấy  quả trứng luộc  ăn hết  đó cho con trai ăn.
Vượng Tử  nhận lấy quả trứng mà nghiêm túc :     "Mẹ   việc nhiều như  cũng mệt , để con giúp  nấu cơm ."
Nghe lời quan tâm của con trai, Đỗ Kiều cảm động   nên lời. Cô vuốt tóc  nhóc, nhẹ nhàng hướng dẫn:     "Vậy con lấy một thau bột mì, gọi cha đến nhào bột và cắt mì,  sẽ lấy vài quả trứng để  trứng kho."
"..." Vượng Tử gãi đầu, mới nhớ  việc như nhào bột và cắt mì thường do cha  .
Sau bữa trưa,   tập trung ở sân, chiều nay họ sẽ dọn dẹp  bộ sân, bao gồm cả chuồng mèo, chuồng chó và chuồng thỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-434.html.]
Bây giờ mới tháng hai, vườn nhà trông khá trống trải và ảm đạm,  khi họ dọn sạch rác và cỏ khô, cả khu vườn như   mới.
Tới tối, Vượng Tử và Tiểu Nãi Đường mang quà đến nhà Hoắc, chúng đến để đón Kim Nguyên Bảo và các bạn nhỏ khác về nhà.
Nhóc mũm mĩm giao lũ thú cưng cho hai đứa trẻ,  quên nhắc nhở:     "Kim Nguyên Bảo những ngày  luôn  chạy  ngoài, các em nhất định  chú ý, nó mới trở về,  sợ nó chạy  ngoài và lạc đường."
Hai đứa trẻ nghiêm túc gật đầu, gửi quà mang theo từ thành phố Bắc Kinh cho  nhóc  mới rời . Khi chúng về nhà, trong lúc Đỗ Kiều  tắm, Tần Thiệu Diên lấy  một  tờ giấy màu,  hỏi con gái với thái độ khiêm nhường:     "Mẹ con   ở đây, nhanh  cho cha  cách gấp trái tim như thế nào?"
Nhớ   nhận tiền của  khác, Tiểu Nãi Đường tỉ mỉ giảng giải cách gấp trái tim, cuối cùng còn tặng  một chiếc lọ trống.
"Đây, dùng cái  để đựng trái tim sẽ  , cha thấy con  với cha !"
Tần Thiệu Diên liếc  chiếc lọ,  hề quan tâm đến nó,  vẫn  chút thẩm mỹ, một cái lọ  như ,   .
Thấy lời khen của   đúng chỗ, Tiểu Nãi Đường  bĩu môi,  tin cha  thể tìm  lọ thủy tinh  hơn.
Ba ngày ,  thứ Hai, Tần Thiệu Diên mặc bộ đồng phục màu trắng phối xanh của quân đội đến bệnh viện báo cáo công tác.
Những đồng nghiệp từng  việc cùng, thấy  cuối cùng trở , tất cả đều thở phào nhẹ nhõm. Biết Tần Thiệu Diên hiện giờ là một bác sĩ   săn đón, nhiều bệnh viện đều  mời chào , việc  quyết định tiếp tục ở  đây  báo hiệu rằng bệnh viện của họ sẽ tiếp tục phát triển  hơn!
Ba năm tiếp tục học nâng cao  giúp Tần Thiệu Diên trở thành Phó viện trưởng trẻ nhất của  quân khu.