Bác sĩ trực lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc:     "  hỏi qua  nhà và  quen của  bé, tình hình là bệnh nhân tự dưng  ngất, tim mạch đều bình thường, hiện vẫn  rõ nguyên nhân tại  ngất."
Tần Thiệu Diên  xong, mặt vô cảm  về phía ngoài cửa, Vượng Tử và Tiểu Nãi Đường sợ hãi, vội trốn  lưng Bạch Vũ Phàm.
Cả hai đứa trẻ đều  ngờ cha già nhà  tự dưng  xuất hiện ở đây.
Quan sát thấy biểu hiện bất thường của cả hai đứa, Tần Thiệu Diên im lặng trong phút chốc, bỗng hiểu hết tất cả. Anh đè xuống cơn tức,   hành lang  chuyện với Bạch Vũ Phàm:     "Trước tiên cháu đưa vị giáo viên  và các bạn học khác về ,  chú ở đây ,  cần  lo."
Bạch Vũ Phàm  nhận thấy  gì khác lạ, dẫn theo Mạnh Ngữ Tình và các bạn học sinh khác rời . Một khi họ  , Tần Thiệu Diên  đổi sắc mặt,   hai đứa con của , giọng điệu nghiêm túc:     "Các con   đây với cha!"
Biết là cha  hiểu rõ tất cả, hai đứa nhỏ ủ rũ cúi đầu, ngoan ngoãn  theo   phòng cấp cứu. Anh cho chúng  bên cạnh giường bệnh của nhóc mũm mĩm, lạnh giọng chất vấn:     "Rốt cuộc là  chuyện gì xảy ? Ai trong  mấy đứa sẽ  hả? Hoắc Vũ, nếu như cháu vẫn  chịu  dậy, chú sẽ gọi điện thoại cho ngài Tư lệnh Hoắc."
Nhóc mũm mĩm  lời đe dọa của ,  dám giả bộ nữa, vội vàng bò dậy từ  giường bệnh, vẻ mặt chột :     "Chú Tần, cháu sai , chú đừng  cho ông nội ."
Sau đó,  nhóc khai hết tất cả  chuyện.
Tần Thiệu Diên  xong, tức gần chết:     "Mấy đứa  hành động hôm nay của  nghiêm trọng thế nào ? Nếu lúc   bệnh nhân thực sự cần cấp cứu thì    hả?"
Mấy đứa trẻ  dám ngẩng đầu, cuối cùng nhận   tính nghiêm trọng của vấn đề:     "Bọn con xin , bọn con   sai ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-446.html.]
Trong việc giáo dục bọn trẻ hàng ngày, Tần Thiệu Diên   là một  cha nghiêm khắc.   thời điểm ,   hối hận vì   giáo dục chúng đàng hoàng.
"Mỗi đứa trở về  một bản kiểm điểm năm trăm từ trở lên. Ngoài , từ hôm nay trở , ba đứa  đến bệnh viện dọn dẹp vệ sinh một giờ  giờ nghỉ trưa, dọn cho đến  ngày Lễ Lao động mùng Một tháng Năm."
Bọn trẻ  xong đều gật đầu, tất cả đều ngoan ngoãn  chịu .
Một bên khác, Bạch Vũ Phàm đẩy xe ba bánh đưa Mạnh Ngữ Tình và hai bạn học sinh trở  trường,  đường,   vẫn lo lắng cho tình trạng của nhóc mũm mĩm.
 càng nghĩ càng thấy  điều gì đó  , nhóc mũm mĩm ngất xỉu ở trường, hai đứa trẻ    ?
Anh  nhíu mày hỏi Mạnh Ngữ Tình, đối phương cũng tỏ  khá nghi ngờ:     "Lúc bạn học Hoắc Vũ ngất xỉu, bên cạnh   hai học sinh tiểu học đó."
Bạch Vũ Phàm  xong, im lặng  , cho đến khi đưa họ đến cổng trường,   mới mở lời:     "Cảm ơn cô Mạnh, hôm nay  phiền các cô ."
"Không  gì, đây là điều  nên , nếu bạn học Hoắc Vũ cần giúp đỡ cái gì, cứ tìm ."
"Ừm, ." Bạch Vũ Phàm nhận  chị  là một giáo viên tận tâm, nên mỉm  giới thiệu bản :     "Chào cô,  tên là Bạch Vũ Phàm, là giáo viên dạy toán của trường Tiểu học Lô Vĩ,  vui  gặp cô."