Khi Mạnh Ngữ Tình  thấy tên  , khuôn mặt đỏ bừng, cứng ngắc :     "...  tên là Mạnh Ngữ Tình, là giáo viên âm nhạc ở đây."
"..." Bạch Vũ Phàm đột nhiên nhớ  đối tượng xem mắt mà    nhắc đến cũng mang cái tên , và cũng là một giáo viên âm nhạc, chẳng lẽ?
Không khí trở nên khá gượng gạo trong khoảnh khắc đó,    hổ ho một cái, trong chốc lát,   nên  thế nào để đối mặt với cô gái  mắt.
Cuối cùng, Mạnh Ngữ Tình là  bình tĩnh hơn, lịch sự vẫy tay chào   và :     "Tạm biệt."
Nhìn theo bóng dáng dần xa của chị , Bạch Vũ Phàm đột nhiên cảm thấy việc xem mắt kết hôn  vẻ cũng  tồi...
Đêm đó, hai đứa nhỏ nhà Tần   la mắng thảm thiết.
Ngoài bản kiểm điểm, chúng còn  yêu cầu mỗi ngày  khi từ bệnh viện trở về   một bài cảm nhận.
Hai đứa trẻ     nước mắt, ngày hôm  đem bản kiểm điểm   xong đến trao cho Bạch Vũ Phàm và Mạnh Ngữ Tình, thành thật thừa nhận  lầm của .
Những ngày tiếp theo, bộ ba  em khó khăn, mỗi trưa đều đến bệnh viện đăng ký. Công việc mà Tần Thiệu Diên sắp xếp cho chúng khá đơn giản:     quét dọn hành lang, lau chùi bàn ghế, giúp đỡ mang vác đồ đạc.
Tiếp xúc gần gũi với sinh lão bệnh tử, trong một tháng , các em  trưởng thành nhiều hơn và  trân trọng sức khoẻ hơn.
Sau hơn một tháng ròng rã bận rộn, Đỗ Kiều cuối cùng  chọn  địa điểm cho nhà máy. Nơi  từng là một nhà máy thực phẩm, do vấn đề quản lý mà  phá sản  nửa đầu năm ngoái. Sau đó, địa điểm  luôn trống , nhà máy trở nên  chút hoang vu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-447.html.]
Lý do chính cô chọn nơi  là vì giá cả  chăng, và nhiều thiết  còn     thể sử dụng , như  sẽ tiết kiệm  một khoản tiền lớn.
Sau vài  thương lượng, hai bên quyết định sẽ ký kết hợp đồng  thứ Hai tuần . Đối với kết quả như , Liễu Minh và Lý Tiểu Ninh đều đặc biệt phấn khích, ngược  Đỗ Kiều vẫn như  khi,  thể thấy  vui mừng  giận dữ.
Trên đường trở về từ nhà máy, Lý Tiểu Ninh khó hiểu hỏi:     "Chị Tiểu Kiều,  chị  bình thản như ? Em và Liễu Minh vui đến mức  thể ăn ."
Đỗ Kiều mỉm , giải thích:     "Trước khi nhà máy chính thức đổi tên,  thứ vẫn là ẩn , hai  vui mừng  sớm, nếu nhận một đòn giáng thì ?"
"Không thể nào ? Chúng   thỏa thuận với họ, còn  hợp đồng chính thức, nếu họ thất hứa thì thật sự quá vô đạo đức."
Liễu Minh và Lý Tiểu Ninh chỉ là những đứa trẻ   nghiệp,  trải qua sự đánh đập của xã hội, Đỗ Kiều  giải thích thêm nhiều, vì cô  dù  thế nào họ cũng  tin.
Vì thế, cô chỉ về phía quán ăn  xa, đổi chủ đề:     "Hai em vẫn  ăn cơm,  thôi, chị dẫn các bạn  ăn sủi cảo chiên."
Quán sủi cảo chiên   nổi tiếng  đảo, họ đều  thích ăn, khi mùi đồ ăn thơm lừng  mang lên, ba    về chuyện công việc nữa.
Vào cuối tuần , các em nhỏ hiếm khi  nghỉ ở nhà,  khi  thành bài tập về nhà thì chúng  sân chơi. Chuyện nhà máy tạm thời   kết quả, chỉ đợi đến thứ Hai để thanh toán và giao dịch.
Đỗ Kiều cuối cùng rảnh rỗi để quan tâm đến vườn rau nhà .