Đỗ Kiều cố tình giả vờ  hiểu, điều  khiến Trang Hâm ngừng  vài giây,   gượng:     "À,  lẽ  quá nhạy cảm , cô  giận  là . À,  nhớ   cần  đến cung tiêu xã, các cô   ."
"Ừ, tạm biệt." Đỗ Kiều mỉm   cô  rời , nghĩ thầm rằng tố chất tâm lý của   vẫn thiếu một chút.
Mùa   là mùa ăn tôm.
Tận dụng lúc Tần Thiệu Diên  ở nhà, Đỗ Kiều mua năm cân tôm và một  hải sản khác,  đó mời cô giáo Mục và Tiền Viện đến nhà,     giàn nho  trò chuyện  nhấm nháp vài ly, cực kỳ thoải mái.
Không  những  đàn ông khó chịu , cô giáo Mục hiếm khi bỏ bớt vẻ mặt của  vợ và  , lộ  chút ngây thơ chỉ thuộc về :     "Tiểu Kiều, Tiểu Viện, các em   , ông xã nhà chị  cái tính ngáy to thế nào - Ba trăm sáu mươi lăm ngày trong năm,  ba trăm sáu mươi ngày chị đều  ly hôn với ông . Chớp mắt mấy chục năm qua , chị  thể chịu đựng  đến bây giờ,   nhờ  hai đứa con đang nâng đỡ."
"Chị , cái đó tính là gì? Chồng em, Chu Viễn ,  chỉ mài răng mà còn  mớ nữa! Có một  nửa đêm mơ màng,   một quyền đánh  cánh tay em, lúc đó đau đến mức em suýt nữa ly hôn với  ! Anh  quỳ lên tấm ván giặt mấy ngày, em mới tha thứ cho."
Tiền Viện vô thức đặt tay lên cánh tay, nhớ  chuyện đó vẫn còn  tức giận.
Biểu cảm của cô  khiến cô giáo Mục  nắc nẻ,  đó  đầu hỏi Đỗ Kiều:     "Này, ông xã nhà em  điểm gì khiến   phát điên ? Kể  đây cho bọn chị chung vui với-"
"Anh  ?" Đỗ Kiều suy nghĩ một lúc, trong đầu hiện lên hình ảnh ánh mắt đáng thương của Tần Thiệu Diên, nhưng điều   tính là khuyết điểm.
Thấy cô   gì, cô giáo Mục và Tiền Viện đều tỏ  ghen tỵ.
"Anh  ngủ  ngáy ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-454.html.]
"Anh   mài răng,  đánh rắm?"
"Anh    thói quen vứt tất bẩn bừa bãi,  tắm  đánh răng?"
Mấy  phụ nữ đều   say, Đỗ Kiều dựa khuỷu tay lên bàn, hai tay đỡ cằm:     "Những điều đó   đều  ,   giống như   ..."
Chắc chắn là một yêu quái chạy  từ trong rừng sâu, chuyên  quyến rũ cô.
"Ngay cả đánh rắm cũng    mặt , đây thực sự là sự nhẫn nhịn mà  thường  thể nào  -" Tiền Viện giơ ngón cái lên, vô cùng ngưỡng mộ Tần Thiệu Diên.
Trong khi họ đang huyên náo,  em nhà Tần và Bạch Vũ Hiên  trong phòng khách học bài, cái cớ là học bài nhưng thực  tâm trí  hề tập trung  sách vở.
Đặc biệt là Vượng Tử,  bé dùng d.a.o rọc giấy khắc lên cái tẩy,  nhanh, cái tẩy   khắc một lỗ lớn.
Bạch Vũ Hiên  thấy,  nhịn  mà thở dài:     "Một cục tẩy  lành mà thế  là hết,  thật là phí phạm."
Vượng Tử  nghĩ như ,  nhóc đặt hai miếng tẩy lên bàn với vẻ tự hào:     "Nhìn , bây giờ nó thành hai miếng ,    thể gọi là phí phạm chứ? Nè, tặng  một miếng."
Bạch Vũ Hiên  chằm chằm  cục tẩy một lúc lâu, bỗng dưng cảm thấy  vẻ hợp lý? Vì thế cũng bắt chước Vượng Tử, dùng d.a.o rọc giấy khắc lên miếng tẩy của .