Khi tiến  khu rừng càng ngày càng vắng vẻ, cả hai  tự chủ  mà trở nên căng thẳng. Trong khu rừng  một lầu để du khách nghỉ ngơi, chỉ thấy hai cô gái   lầu,  xuống ghế đá để nghỉ, chai nước ngọt trong tay họ vẫn  uống.
Nhóc mũm mĩm và Vượng Tử  đôi mắt tinh, dù cách xa vẫn  thể  rõ tình hình trong lầu:     "Anh, chúng  còn   đây bao lâu nữa? Mình   chơi các chỗ khác mà."
Vượng Tử ẩn  cành cây dần mất kiên nhẫn, nhóc mũm mĩm thấy , vỗ nhẹ  vai  bé, nhỏ giọng an ủi:     "Anh thấy  đó  vấn đề,  thể là kẻ buôn , em cố chịu đựng thêm một chút, nếu   gì bất thường thì chúng  sẽ ."
Ngay  đó,  biến ở trong lầu.
Chỉ thấy cô gái  nghi là kẻ buôn   lợi dụng lúc cô bạn   đầu  ngắm phong cảnh, mau chóng đổ một thứ gì đó  chai nước ngọt của ,  đó  nhanh nhẹn đổi vị trí nước ngọt của cả hai cho .
Động tác  khá thành thạo,  một cái là     đầu  chuyện .
Nhóc mũm mĩm chứng kiến cảnh tượng đấy, càng thêm chắc chắn với suy đoán của , còn Vượng Tử thì   sốc, vô cùng  ơn vì     kẻ buôn  dụ dỗ.
"Chúng     bây giờ?"
"Có máy điện thoại ở phòng gửi nhận tại cổng vườn thú, em    điện thoại của chú Chu Viễn ?"
"Em ,  quyển sổ nhà em chỉ  vài  điện thoại, em nhớ hết."
"Vậy thì , bây giờ em  gọi điện cho chú Chu Viễn, bảo chú  nhanh chóng tới đây, gọi xong thì  đợi ở chỗ đó. Khi chú Chu Viễn đến, em hãy dẫn chú  tới chỗ ,  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-457.html.]
Khuôn mặt còn non nớt của nhóc mũm mĩm hiếm khi nghiêm túc và đầy quyết đoán như ,  nhóc chọn tìm đến Chu Viễn bởi trong  bộ thành phố Kim Tây,   là  duy nhất   thể tin tưởng một cách tuyệt đối.
Vượng Tử giấu  nụ , gật đầu lia lịa,  đó cầm lấy năm đồng tiền,   chạy  ngoài vườn thú.
Chỉ đến khi  bé chạy khuất, nhóc mũm mĩm mới bắt đầu hành động.
Thông thường, kẻ buôn   việc theo nhóm,  lẽ xung quanh   tai mắt để dòm ngó.
Trong lầu, kẻ buôn  đang thuyết phục cô gái uống nước ngọt, cô gái   đến lòng  hiểm ác,  thể chống  sự thuyết phục,  định cầm chai nước lên uống thì  thấy một tiếng quát từ  trời:     "Cuối cùng   tìm thấy cô ! Cô  lừa em trai    hả?"
Hai cô gái giật , nhất là kẻ buôn , trong mắt cô  lóe lên một tia hoảng sợ, nhưng  nhanh  bình tĩnh trở :     "Cậu  gì cơ?   hiểu."
"Vừa  cô  mời em trai  uống nước ngọt,   bao lâu thì thằng bé  biến mất, chắc chắn là cô  lừa em !"
Nhóc mũm mĩm tỏ   hung dữ,  kẻ buôn  vội vàng kéo cô gái  khỏi lầu, miệng  ngừng giải thích:     " thực sự  thấy em trai của ,   hỏi  khác xem. Nếu  còn  phiền chúng ,  sẽ kêu  đấy!"
Thấy họ rời khỏi lầu, nhóc mũm mĩm theo sát phía , cố tình đẩy họ  chỗ đông :     "Cô đang  dối! Nếu cô  thừa nhận,  sẽ báo cảnh sát."
Lời của    kẻ buôn  hoảng loạn, chạy qua khu rừng, trở  giữa đám đông, nhóc mũm mĩm cẩn thận tính toán từng bước .