Đỗ Kiều nhấm nháp xương dê thơm phức, trong lòng  định  mục tiêu:     "Đợi đến hai mươi năm , em sẽ nghỉ hưu, lúc đó mỗi ngày em sẽ chỉ ăn chơi   gì cả."
Nghe thấy ước mơ lớn lao của cô, Tần Thiệu Diên  nhịn  mà :     "Được, chúc ước mơ của em thành hiện thực."
Sau đó, Đỗ Kiều kể  chuyện hai đứa trẻ bắt kẻ buôn , dù chỉ là nhắc  chuyện cũ, nghĩ thôi vẫn thấy sợ.
May mà tất cả đều bình an,    hết.
Vượng Tử và Tiểu Nãi Đường  hôm nay cha về, cả ngày ở trường đều  thể tập trung. Trong giờ học, giáo viên Ngữ Văn yêu cầu học sinh  bài,  khi  xong bắt đầu đặt câu hỏi, ai  trả lời  sẽ  phạt .
Vượng Tử vẫn còn đang mơ màng, chẳng hề  thấy giáo viên  gì, cho đến khi giáo viên gọi tên  ba ,  bé mới phản ứng .
Ngay  đó,  bé vội vàng  dậy từ chỗ , vẻ mặt hoang mang.
"Bạn học Tần Kiều Dương, em hãy cho cô  câu trả lời đúng."
Vượng Tử gãi đầu, thực sự   giáo viên  hỏi cái gì? Cậu bé chỉ  thể nhẹ nhàng đẩy tay bạn cùng bàn Lưu Tráng để tìm sự giúp đỡ.
Lưu Tráng  tiên liếc  giáo viên, thấy giáo viên  chú ý đến ,  nhóc mới dám  chữ "cộng" lên bàn học.
Vượng Tử lập tức hiểu ý, lớn tiếng   câu trả lời:     "Chữ 'miệng' và 'lực'  thể kết hợp thành chữ 'cộng'."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-462.html.]
Thấy  bé trả lời đúng, giáo viên Ngữ Văn   cho  xuống thì  thấy Ngô Lỗi ở hàng ghế  giơ tay lên,  một cách chính nghĩa:     "Thưa cô, Tần Kiều Dương gian lận!"
Tiếng  của   thu hút sự chú ý của cả lớp, Vượng Tử tức giận đến mức  thể nào chịu nổi,   đối mặt với khuôn mặt vô cùng nghiêm túc của Ngô Lỗi. Giáo viên cầm phấn  đến bên cạnh họ, hỏi  :     "Em  xem, bạn  gian lận như thế nào?"
"Cậu  bảo Lưu Tráng  câu trả lời lên bàn."
Giáo viên Ngữ Văn tỏ  lạnh lùng, hỏi Vượng Tử:     "Bạn   đúng ?"
Bị bắt quả tang gian lận, Vượng Tử chẳng    ...  bé gật đầu, thái độ nhận   . Cuối cùng,  bé và Lưu Tráng  phạt  cho đến hết giờ, giáo viên Ngữ Văn mới tha thứ cho họ.
Vì chuyện , Lưu Tráng tức giận :     "Ngô Lỗi đúng là kẻ chuyên gây chuyện, đây  là  thứ hai   nhắm  . Lần  tớ mà bắt  bằng chứng về  , tớ cũng sẽ giơ tay báo cô giáo."
"Haiz, may mà  bắt  gọi phụ , cha tớ mới về hôm nay, tớ    cha buồn." Vượng Tử   cửa sổ, lòng  bay về nhà.
Thấy  trai  bắt nạt hai , Tiểu Nãi Đường tức giận chạy  hành lang chặn , cho đến gần giờ học mới chặn  Ngô Lỗi:     " cảnh báo , quá tam ba bận, nếu  còn dám tố cáo  trai ,  sẽ khiến cho  suốt đời  thể  lớp trưởng, lớp phó học tập,  đạt  vị trí  một!"
Nhìn cô gái   mặt, tay chống nạnh, trong mắt Ngô Lỗi lướt qua một tia khinh bỉ. Thành tích học tập của   luôn ,  tin  những lời đe dọa :     "Vượng Tử mắc  thì  chịu phạt,    sai,   thời gian tức giận với ,  bằng  dạy dỗ  trai  thì  hơn."
Tiểu Nãi Đường thấy   kiêu ngạo như , nghiêm túc :     "Được! Coi như  giỏi, chúng  cứ chờ xem!"