Hoắc Kiêu do dự một lúc, cuối cùng vẫn kể  chuyện Tiểu Nãi Đường lén , cuối cùng còn nhắc nhở:     "Dì Tiểu Kiều, em  mới mười tuổi thôi, dù là  thông minh đến mấy cũng  tránh  sự chú ý của kẻ , dì nhất định  chú ý giữ em  thật kỹ."
"Được, cháu yên tâm,   dì sẽ chú ý hơn!" Đỗ Kiều cố gắng kìm nén cơn giận,  để bản  tức giận  mặt  .
Khi Hoắc Kiêu rời , cơn giận của cô cuối cùng bùng nổ:     "Tiểu Nãi Đường, con  đây cho !"
Cô bé  thấy giọng   liền giật , ngoan ngoãn bước  khỏi phòng, như một con chim cút:     "Mẹ ơi, con sai -"
Thái độ nhận  nhanh chóng  càng khiến Đỗ Kiều tức giận:     "Cứ mỗi  gây họa là con chỉ   câu , nghĩ rằng nhận  là xong ? Nếu nhận   ích thì còn cần cảnh sát  gì?"
Tiểu Nãi Đường cắn chặt môi,   gì, trong lòng  ghét Hoắc Kiêu đến chết. Anh trai  chỉ nặng lời với  mà còn  mách , cô bé thề sẽ  bao giờ  thiết với  trai nữa!
Giọng của Đỗ Kiều thu hút sự chú ý của những  khác, Dương Xuân Mai  can ngăn nhưng  dám, chỉ  thể dùng ánh mắt cầu cứu  Tần Thiệu Diên, nhưng  chỉ ho một tiếng, cũng  dám xen ...
Ngày hôm đó, đối với Tiểu Nãi Đường chắc chắn là một ngày buồn bã.
Trước khi  ngủ, cô bé ghi  một đoạn trong nhật ký của .
[Từ hôm nay trở ,  sẽ  lời  và trở thành một đứa trẻ ngoan, nhớ rằng:     Có  nhiều  ,  thể chạy lung tung! Anh trai Hoắc Kiêu... tạm thời  vẫn    chuyện với  . Đồ đáng ghét!]
Ngày hôm , cả gia đình bốn   một  nữa lên chuyến tàu trở về đảo. Vượng Tử thấy tâm trạng Tiểu Nãi Đường  ,  nhịn  mà khuyên:     "Em đừng giận  Hoắc Kiêu,   chỉ là   cho em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-487.html.]
Tiểu Nãi Đường mím môi, im lặng.
Thực  cô bé hiểu tất cả, cũng   Hoắc Kiêu là vì  cho , nhưng vẫn cảm thấy  vui. Cô bé  nghĩ kỹ, nếu đối phương  chủ động  hòa,  cũng  sẽ chủ động  thư cho  trai.
Trở về đảo, Tiểu Nãi Đường cứ nghĩ Hoắc Kiêu sẽ  thư cho , nhưng cứ chờ mãi... ba tháng trôi qua mà  nhận  một lá thư nào.
Theo thời gian trôi , cô bé dần quên bẵng chuyện , cũng  còn chủ động liên lạc với đối phương nữa, học tập trở thành nhiệm vụ chính.
Khi cô bé nhảy vượt hai lớp tại trường học, điều   tạo  một sự chú ý  nhỏ, khiến cô bé trở thành nhân vật chính của trường trong một thời gian.
Vì điều , Ngô Lỗi  ghen tị,  của Ngô Lỗi cũng  ghen tị,  hiểu tại   phận của Đỗ Kiều   đến ?
Không chỉ   chồng tài năng, ngay cả con cái cũng  xuất sắc?
Cô  luôn  trở nên mạnh mẽ và     khác so sánh kém cỏi, chỉ  thể cố gắng nỗ lực  cách để nâng cao vị thế xã hội của .
Trong buổi tiệc  của tháng , cả cô  và Đỗ Kiều đều tham gia.
Là trợ lý đắc lực của vợ phó tham mưu trưởng, Trang Hâm bận rộn từ trong  ngoài, phục vụ rót nước, mục tiêu là để   một danh tiếng .
Và với nỗ lực của , uy tín của cô  thực sự  , thêm  đó việc dạy    sách  chữ,   trong khu nhà ở đều  thiện gọi cô  là "Cô giáo Trang".