Người đến ứng tuyển  chỉ  thanh niên đảo Lô Vĩ, mà còn   từ thành phố Kim Tây đến vì   tiếng. Hai-ba mươi  đều tràn đầy năng lượng, trông  nhanh nhẹn.
Trong quá trình phỏng vấn, Đỗ Kiều đối với những  ấn tượng  đều sẽ đánh dấu  sổ tay. Cuối cùng chỉ còn  sáu .
Những   cần  qua vòng kiểm tra thứ hai, cô sẽ cho mỗi  mười phút để suy nghĩ về một kế hoạch tiếp thị trong tương lai.
Trong  đó  một  trai  gầy, ánh mắt sáng ngời, trông  lanh lợi. Đỗ Kiều gọi  đến phía ,  tiên để   .
Và  trai  cũng  sợ hãi,  phịch xuống ghế, bắt đầu  mạch lạc:     "Chị chủ, chị   thử một mô hình bán hàng khác ?  đảm bảo   chị sẽ kiếm  nhiều tiền hơn bây giờ!"
"Mô hình bán hàng như nào?"
"Trước hết  về cái đầu tiên nhé, chị  xem bộ phim truyền hình ở đảo  , giờ nó đang  nổi, chị  nó nổi ở  ? Đó là vì nó  phát sóng  Đài Truyền hình Trung ương! Chúng   thể đặt quảng cáo lên Đài Truyền hình Trung ương, khi đó chắc chắn sẽ nổi tiếng khắp cả nước! Chị nghĩ ý tưởng  thế nào?"
Đỗ Kiều  xong,  nhịn  mà  nhẹ:     "Để đặt một quảng cáo  Đài Truyền hình Trung ương cần vài trăm nghìn đồng,    nhiều tiền như ."
Trong thời đại mà thu nhập bình quân mỗi  chỉ vài chục đồng, vài trăm nghìn đồng là một khái niệm  thể tưởng tượng .
Chàng trai bỗng im bặt, nhưng  hề hoang mang, vẫn tiếp tục đưa  ý kiến:     " còn  một cách nữa! Đó là huy động sức mạnh của quần chúng!"
"Bất kỳ khách hàng nào  mua sản phẩm của xưởng chúng  đều  thể giới thiệu khách hàng mới cho xưởng, mỗi  giới thiệu thành công đều  lợi ích. Khách hàng trở thành  bán hàng, chị nghĩ xem, một  phát triển thành mười , mười  phát triển thành một trăm , cách  chắc chắn sẽ hiệu quả!"
"Thực sự   hiệu quả."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-491.html.]
Đây   là kiểu bán hàng đa cấp ?
Đỗ Kiều  nhịn  mà    thêm vài ,  dám tuyển dụng  .
Cuối cùng, xưởng  thành công tuyển dụng ba nhân viên kinh doanh,  phân công đến một  thành phố chính ở phía Nam.
Vào lúc nghỉ trưa, Tiền Viện với khuôn mặt ủ rũ đến xưởng, khi  thấy Đỗ Kiều thì lập tức bật . Quen với vẻ ngoài hoạt bát, lạc quan của cô , Đỗ Kiều thực sự  dọa:     "Chuyện gì ? Ai chọc  ?"
"Tiểu Kiều, chỗ  còn tuyển  ? Tớ    theo ! Tớ   ở xưởng đóng tàu chịu đựng nữa!"
"Vì cái gì ? Cơ hội công việc   khác cướp mất?"
Tiền Viện ngẩng đầu lên, ngạc nhiên  khả năng suy luận của cô.
"Ừm, suýt nữa thì tớ  tức chết! Ban đầu xưởng  chắc chắn sẽ cho tớ   ở bộ phận tài chính, kết quả  một  mới chen , chỉ vì cô  là họ hàng của phó xưởng trưởng!"
"Bộ phận tài chính của chúng tớ đang thiếu ,   thực sự qua đây  ?"
Trước đây, Đỗ Kiều  đảm nhận nhiều vai trò, bây giờ kinh tế xưởng càng ngày càng , một  cô thực sự  xoay sở nổi. Lần , Tiền Viện  còn do dự như , cô  thực sự  chán ngấy  áp bức,    nên rời  sớm vài năm!
"Cậu nghĩ tớ  thể   ?"