Hai đứa trẻ lén ăn xong quẩy và cá nướng, cuối cùng cảm thấy thoải mái về thể xác lẫn tinh thần...
Giữa tháng 9, đoàn  phim  lâu nay  chờ đợi cuối cùng  đến!
Đỗ Kiều dẫn họ khám phá một vòng cảnh  của đảo Lô Vĩ,  đó là tham quan nhà máy. Các công nhân   đoàn  phim đến ghi hình, tất cả đều mặc  chỉn chu, nghĩ đến việc  thể xuất hiện  Đài truyền hình Trung Ương,   đều  tự hào.
Ba ngày ghi hình  để  trong lòng mỗi  những kỷ niệm  thể phai mờ. Sau ngày tiễn đoàn  phim, nhóc mũm mĩm và Vượng Tử cùng với nhóm bạn khác lên xe hướng về thành phố Bắc Kinh!
Lần  dẫn họ đến thành phố Bắc Kinh là ngài Tư lệnh Hoắc.
Năm nay là kỷ niệm 35 năm ngày Quốc khánh, Hoắc Chính Lễ  để cho các em nhỏ tự  cảm nhận  sự thịnh vượng và mạnh mẽ của Tổ quốc!
Vì , mấy đứa trẻ hào hứng đến mức vài ngày  ngủ .
Đây là  đầu tiên Vượng Tử và Tiểu Nãi Đường rời cha  để  xa, Đỗ Kiều  mừng cho chúng  lo lắng:     "Trên đường, các con nhất định   lời ông Hoắc, đến ngày tham quan   chạy lung tung,  ?"
"Vâng ạ, bọn con sẽ ngoan ngoãn  lời!"
So với sự lo lắng của cô, hai đứa nhỏ thờ ơ hơn nhiều, lúc  trong lòng chúng  sớm bay về phía thành phố Bắc Kinh, bay về phía Lễ Quốc Khánh.
Sau khi tiễn bọn trẻ , tâm trạng của Đỗ Kiều giảm sút, Tần Thiệu Diên ôm lấy bờ vai của cô, dịu dàng an ủi:     "Chúng  mười tuổi ,  thể tự chăm lo cho bản . Chưa kể là cha  và ông nội đều ở bên , sẽ   chuyện gì ."
Cô  rõ điều , nhưng vẫn  vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-495.html.]
Hiếm khi  thời gian riêng cho hai , Tần Thiệu Diên đề nghị:     "Không thì  dẫn em  xem phim ,    đó  chiếu phim 'Thiếu Lâm Tự',  bảo  lắm."
Nghe thấy tên phim, Đỗ Kiều thấy hứng thú. Cô  từng xem qua bộ phim  ở đời , nhưng diễn viên ở những năm  là  khác, cô  tò mò   phiên bản của thời đại  sẽ như nào.
"Ngày mai  thể xem ? Hôm nay em   tâm trạng xem."
Thấy cô  đồng ý, Tần Thiệu Diên cong môi :     "Ngày mai  sẽ  mua vé xem phim, em còn việc gì   ?"
Đỗ Kiều tập trung suy nghĩ một lúc,   hết một lượt:     "Em còn  ăn bắp rang và uống nước ngọt, ăn thịt dê nướng,  chèo thuyền nữa. Quan trọng nhất là  đến đại hóa bách lâu mua quần áo."
"Được,  thành vấn đề."
Sáng hôm , Đỗ Kiều âm thầm tính toán thời gian, gọi điện thoại tới thành phố Bắc Kinh. Nghe thấy giọng  của các con, trái tim đang treo của cô dần thả lỏng.
Cứ nghĩ là  đàn ông sẽ dẫn   xem phim ở thành phố Kim Tây,  ngờ rằng họ   tàu hỏa,  mất hai giờ để đến phía Nam.
Anh  là  du lịch,  vô cùng tùy hứng.
Ngồi  chuyến tàu đang chạy, Đỗ Kiều vẫn  thể tin rằng  thực sự   một việc bốc đồng như ? Cô cúi đầu   tấm vé tàu trong tay, điểm đến là Tuyền Thành, một tỉnh lân cận, nơi nổi tiếng với cảnh  và nhiều giếng nước nổi tiếng khắp cả nước.
"Bệnh viện của    thể đồng ý cho  đột ngột nghỉ phép? Chẳng lẽ   lên kế hoạch từ ?"