Tiểu Nãi Đường bước tới  mặt cô  và  xổm, hai tay chống má, vẻ mặt ngây thơ:     "Các  thật vô dụng? Muốn đánh  còn non và xanh lắm. Có   dậy so tài thêm vài hiệp nữa ?"
Cô gái   sức lắc đầu,  hề   đá thêm  nào nữa, nhưng những  khác chỉ mới  ngã một cái và   cú đá  đau như thế nào, vẫn tiếp tục la hét:     "Mày dám động tay, bọn tao  đánh c.h.ế.t mày!"
"Các  mau im miệng!" Cô gái dẫn đầu sợ  sẽ  đánh thêm, vội vàng ngăn cản sự náo loạn vô ích của họ.
Tiểu Nãi Đường nghiêng đầu móc tai, vẻ mặt nghiêm túc hỏi cô :     "Là ai bảo các   ? Nếu   thật,  sẽ đánh rơi răng của , khiến miệng cậy  hở gió, lúc đó sẽ    trai nào dám thích  nữa."
Nghe thấy lời đe dọa, khuôn mặt cô gái tái mét, vội vàng dùng tay che miệng:     "  thể  cho , nhưng    đánh gãy răng của !"
"Được,   đánh,   ." Tiểu Nãi Đường nhanh chóng  lên,  cho những  khác sợ hãi bò dậy từ  mặt đất,  dám  gần.
"Cậu  Triệu Mỹ Lâm chứ? Là cô  bảo chúng   ."
Triệu Mỹ Lâm là lớp trưởng của lớp 10, Tiểu Nãi Đường tất nhiên  cô , nhưng... hình như   hề chọc giận đối phương?
"Tại  cô   bảo các   ?"
"Lý do thì chúng   ,   hỏi cô  mới , chúng  chỉ nhận  hai mươi đồng mới  việc  thôi." Cô gái dẫn đầu cuối cùng bò dậy, ôm chỗ  mới  đá,  ngừng lùi về phía , mãi cho đến khi lùi  ngoài góc quẹo ánh sáng mới lặng lẽ thở phào.
Những  khác thấy thế cũng đều   ngoài.
Sau khi  dạy dỗ và hỏi rõ nguyên nhân, Tiểu Nãi Đường   so đo thêm với họ nữa:     "Cảnh cáo các ,   đừng  gây sự với  nữa, nếu  gặp một  đánh một ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-506.html.]
Để trông   vẻ đáng sợ hơn, cô bé còn giơ nắm đ.ấ.m nhỏ lên và  động tác minh họa. Thực  mấy cô gái  vẫn  phục, nhưng đại ca của họ  dám cứng rắn đối đầu, họ chỉ  thể theo  rời .
Trên đường về nhà, Tiểu Nãi Đường cúi đầu suy nghĩ về ý đồ của Triệu Mỹ Lâm, đúng lúc đó, Vượng Tử và Bạch Vũ Hiên từ một ngã tư khác  tới, và đôi bên vô tình gặp .
Thấy em gái cau , Vượng Tử băn khoăn hỏi:     "Có chuyện gì ? Có ai bắt nạt em ?"
Nhìn hai   trai, Tiểu Nãi Đường thở dài và kể  những gì  xảy , cuối cùng  quên nhắc nhở:     "Đừng  với cha , em    họ lo lắng."
Nghe xong, Vượng Tử tức giận  thôi, cảm thấy hối hận vì khi  nhảy lớp,  thể bảo vệ em gái!
Bạch Vũ Hiên sợ  bé hành động bốc đồng, vội vàng an ủi:     "Tiểu Nãi Đường  dạy dỗ họ ,  đừng nóng nảy."
"Phải đấy, họ  thể  gì em ,  đừng lo."
Nói xong, mỗi  một bên kẹp lấy cánh tay  bé,  dỗ  khuyên mới khiến Vượng Tử kìm hãm  cơn giận.
Trong khi đó, Đỗ Kiều  trong nhà liên tục   cửa, trong lòng  khỏi lo lắng   hai đứa trẻ  vẫn  về.
Thấy cô  vẻ  tập trung, Tần Thiệu Diên  rửa rau  :     "Những ngày  sẽ   đến lắp đặt nước máy,    với thím Vương , nếu   đến thì gọi điện cho ."
Trước đây,   trong khu tập thể đều sử dụng nước từ giếng, khi nước máy  lắp đặt, mỗi gia đình sẽ  cần   gánh nước nữa.
Trong quân khu thường  điện thoại nội bộ, việc liên hệ với Tần Thiệu Diên sẽ thuận tiện hơn là liên hệ với Đỗ Kiều.