Giáo viên chủ nhiệm của họ là một giáo viên dạy văn, bình thường nhẹ nhàng, nhưng lúc tỏ nghiêm khắc: "Ai nào, chuyện là ? Triệu Mỹ Lâm, tại em cô lập Tiểu Nãi Đường?"
Sau một buổi chiều bạn bè chỉ trỏ, mắt của Triệu Mỹ Lâm sưng như quả óc chó. Cô dám tiếp tục dối nữa, thừa nhận: "Thầy, em sai , em ghen tị với bạn Tiểu Nãi Đường vì tuổi nhỏ thể nhảy lớp."
Tiểu Nãi Đường ở bên cạnh bĩu môi, tin lời giải thích đó, cô bé chắc chắn sẽ tìm lý do thực sự!
Khi khỏi văn phòng, Triệu Mỹ Lâm xin phép về nhà, Tiểu Nãi Đường trở về lớp và nhận sự chú ý từng .
Bạn học đều tiến gần một tiếng "Xin ", ngay cả bạn cùng bàn với cô bé cũng trở nên thiện hơn: "Trước đây sợ liên lụy nên dám chuyện với , tớ sẽ như nữa."
Giờ đây, Tiểu Nãi Đường còn là cô gái ngày nào cố gắng vui lòng khác vì ánh mắt của họ nữa. Trước những lời xin , cô bé chỉ nhẹ nhàng mỉm , định phản đối ai, cũng quá thiết với bất kỳ ai.
Giáo viên chủ nhiệm chứng kiến tất cả những điều và tuyên bố một quyết định quan trọng: Triệu Mỹ Lâm hành vi chính trực, tước bỏ chức vụ lớp trưởng, và sẽ tổ chức bầu cử thứ Hai tuần .
Ngoài , điều tò mò nhất chính là trai của Tiểu Nãi Đường, hai là em sinh đôi, càng thêm tò mò.
"Tại lên lớp 10 mà vẫn ở tiểu học?"
"Anh trông giống ? Tớ thấy hai cùng như thế nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-511.html.]
Thấy đều tò mò về Vượng Tử, Tiểu Nãi Đường chỉ thể kiên nhẫn giải thích: "Mặc dù chúng tớ là em sinh đôi, nhưng trông giống chút nào."
Vào lúc tiếng chuông học sắp vang lên, đột nhiên một nữ sinh từ lớp bên cạnh chạy tới, nhanh chóng nhét một lá thư tay Tiểu Nãi Đường vội vã chạy . Cô bé ngơ ngác lá thư, thấy nhận là Vượng Tử, vẫn hiểu chuyện gì xảy .
Cô bé tuyệt đối trộm thư khác, nên chỉ thể giữ sự tò mò trong lòng. Đến tối về nhà mới đưa thư cho Vượng Tử và hỏi: "Lá thư do nữ sinh lớp bên cạnh đưa, định nó khi nào? Anh quen cô gái từ ?"
Trước câu hỏi của em gái, Vượng Tử bối rối lắc đầu, mở thư và chỉ vài dòng, mặt lập tức đỏ bừng.
Đây thư, rõ ràng là một bức thư tình!
Nhìn thấy phản ứng của trai, Tiểu Nãi Đường tò mò liếc lá thư, gần như năm trăm từ, từng dòng chữ đều tràn đầy lời khen ngợi và sự ngưỡng mộ.
Cô bé mới định khen ngợi bạn nữ sinh chữ , thì Vượng Tử tức giận : "Anh còn học tiểu học, yêu sớm! Lần lá thư như thế , đừng cho xem nữa."
"..." Tiểu Nãi Đường nhẹ nhàng chớp mắt mấy cái, khỏi hoài nghi : "Người là yêu đương với , thành yêu sớm ?"
Vượng Tử đưa lá thư cho em gái xem, mặt vẫn đỏ bừng: "Em xem xem, khen thế , là thư tình ?"
"Chẳng là cái gì cả, thế thì thấy thư tình thật sự như nào , cái tính là thư tình."
Ở trung học phổ thông, Tiểu Nãi Đường may mắn thấy thư tình thực sự, những từ ngữ trong đó mới thực sự là "chua", như chuyện tình cảm, tình yêu, vài ngày gặp như cách một thế kỷ, khiến da nổi gai ốc.