"Bây giờ   đang ở ? Chẳng lẽ ở trong khu Trò Chơi?"
"Không,    tìm  bạn chơi cùng,  lẽ bây giờ  về nhà ."
Nghe  điều , Đỗ Kiều thở phào nhẹ nhõm. Chỉ còn một năm nữa là đến kỳ thi cấp ba, nếu trong thời kỳ quan trọng  mà vì chơi điện tử, việc học hành  sa sút,   chỉ  thể hối hận.
Để ngăn chặn tình trạng  xảy , cô  tìm cô giáo Mục để thảo luận, nhưng ngay  đó, lời  của Vượng Tử  khiến cô bỏ qua ý định  mới nảy sinh:     "Mẹ nhất định đừng để bác gái Mục  chuyện , Bạch Vũ Hiên hiện tại  ý kiến lớn với gia đình, con sợ nếu ép quá thì   sẽ bỏ nhà  ."
"..." Đỗ Kiều mệt mỏi xoa trán, cuối cùng vẫn   tìm cô giáo Mục.
Vì công việc bận rộn, cô  thể luôn theo dõi các con, nên   chuyện của Vượng Tử và Bạch Vũ Hiên với Tần Thiệu Diên.
Người đàn ông  xong thì an ủi cô, từ ngày hôm đó trở ,  sẽ đến đón con trai tan học. Khi Vượng Tử   sẽ đổi thành cha đón  học,   suýt chút nữa  .
Để  khiến cho cha  chờ đợi ở cổng trường quá lâu,   thậm chí còn tăng tốc độ rời khỏi lớp học nhanh hơn ,  bên cạnh còn  Bạch Vũ Hiên. Và Bạch Vũ Hiên còn hoảng loạn hơn,  thể tin  rằng chú Tần đến đón  tan học mà còn  dắt  theo.
Ở cổng trường đông  qua ,   gượng   với Tần Thiệu Diên:     "Chú ơi, chú và Vượng Tử   , cháu tự về nhà ."
Tần Thiệu Diên    đang  ý gì, nên  hề do dự mà từ chối:     "Không cần, chúng  cùng ."
Bọn trẻ trong khu nhà đều sợ Tần Thiệu Diên, Bạch Vũ Hiên càng  dám phản bác:     "Vậy...  ạ, chúng  về nhà."
Mấy ngày tiếp theo, hai đứa trẻ ngoan hơn  nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-523.html.]
Dưới sự giám sát của Tần Thiệu Diên, họ    quán điện tử nữa, thành tích học tập cũng  cải thiện.
Ngày hôm nay là trường tổ chức Đại hội thể thao, Vượng Tử tham gia chạy 800 mét, còn Bạch Vũ Hiên tham gia chạy tiếp sức.
Thành tích của cả hai  tồi, kết quả là lấy  giải cho lớp. Để khen thưởng các em học sinh  đoạt giải, giáo viên chủ nhiệm Khưu còn mời cả lớp  ăn kem.
Thấy ngày hôm nay   lớp học, tâm tư Bạch Vũ Hiên d.a.o động, lặng lẽ  tới chỗ Vượng Tử, thì thầm:     "Đi chơi điện tử , thế nào?"
Vượng Tử vô thức  về phía giáo viên, cảm thấy bạn  như  ma nhập:     "Đại hội thể thao còn  xong , chúng   kiểu gì?"
Bạch Vũ Hiên  rằng   cách,  đó   kêu "Ai da!!", phát huy kỹ năng diễn xuất của .
"Cô Khưu ơi, bụng em đau quá! Đau cực kỳ!"
Giáo viên Khưu tưởng học sinh ăn kem  đau bụng, vội vàng  qua dìu  :     "Đau lắm ? Để cô đưa em  bệnh viện."
Bạch Vũ Hiên giả bộ  đau bụng là để  tan học sớm,  chơi game,   thể để giáo viên đưa tới bệnh viện chứ?
Cậu  nhanh chóng xua tay, giả vờ yếu ớt từ chối:     "Cô ơi, cô bận rộn như thế,  cần đưa em  , để bạn Tần Kiều Dương đưa em  là ."
Nghĩ đến việc thường ngày hai đứa trẻ  mối quan hệ  với , giáo viên Khưu  nghĩ nhiều, đồng ý. Cứ như thế, Vượng Tử bất đắc dĩ dìu Bạch Vũ Hiên rời khỏi trường học.
Sau khi  cách trường học một đoạn, Bạch Vũ Hiên giống như chim nhỏ lấy  tự do,  giống bộ dáng ôm bụng đau  nãy, cả  tràn đầy sức sống!