Tiểu Nãi Đường  thấy liền ngẩng đầu lên, mệt mỏi lắc đầu:     "Không cần , tớ sẽ  ngay thôi."
"Thật sự  cần ? Tớ thấy sắc mặt của    lắm."
Tiểu Nãi Đường vô thức sờ lên má , hỏi :     "Thật sự   ?  tớ  cảm thấy   khỏe."
Cô  chỉ đơn giản là cảm thấy nhàm chán với thời gian ôn tập khô khan mà thôi.
"À, đúng ,  khi kết thúc kỳ thi đại học,     mua sắm ở thành phố Kim Tây,    tham gia cùng ?"
Tiểu Nãi Đường  mấy hứng thú với việc  mua sắm, chỉ  rằng  sẽ cân nhắc.  lúc đó, một học sinh gõ cửa lớp học, lớn tiếng kêu lên:     "Bạn học Tần Kiều Tuyết, phòng  việc của hiệu trưởng  điện thoại của !"
Tiếng   khiến tất cả học sinh ngẩng đầu lên từ trong đống sách vở, tất cả đều  ngạc nhiên khi phòng  việc của hiệu trưởng   cuộc điện thoại của Tần Kiều Tuyết?
Không chỉ  họ, Tiểu Nãi Đường cũng  bất ngờ,  thể đoán  ai sẽ gọi điện đến phòng hiệu trưởng.
Chẳng lẽ là  ?
 nghĩ , điều đó là  thể nào.
"Cậu còn  đó  gì, nhanh  nhận điện thoại -"
Nhờ  bạn cùng bàn nhắc nhở, Tiểu Nãi Đường vội vã  dậy và nhanh chóng   ngoài. Trên đường , cô  vẫn đang đoán  gọi điện là ai?
Đến cửa phòng  việc của hiệu trưởng, Hiệu trưởng Lý đang  chuyện  đùa với  bên  điện thoại, thấy Tiểu Nãi Đường đến, vội vã vẫy tay:     "Điện thoại quốc tế, mau nhận ."
Chỉ  một   thể gọi điện thoại quốc tế cho .
Tiểu Nãi Đường kìm nén cảm xúc trong lòng, nhanh chóng bước tiến lên nhận điện thoại từ tay hiệu trưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-533.html.]
"Alô?"
Giọng  của cô gái trong trẻo, xua tan vẻ mệt mỏi  ,  ở đầu dây bên   tiên phát  một tiếng  nhẹ,  đó :     "Nãi Đường, lâu   gặp."
"Câu  của   đúng, chúng    gặp mặt, 'lâu   gặp' từ  ?" Tiểu Nãi Đường nhẹ nhàng kéo dây điện thoại, vô thức lộ  một nét ngây thơ dễ thương. Nhiều năm  gặp, đột nhiên nhận  cuộc gọi từ  , cô   căng thẳng một chút.
Hoắc Kiêu ở phía bên  đại dương cũng  khá hơn cô  là bao, bản    vốn hướng nội,     gì tiếp theo, mất một lúc lâu  mới   mấy chữ:     "Ừm, em  đúng."
Nghĩ đến đây là cuộc gọi quốc tế, phí điện thoại đắt đỏ, Tiểu Nãi Đường vội vàng hỏi:     "Anh tìm em  chuyện gì ? Hay là tìm  em  việc?"
"Anh gọi điện là ... chúc em thi đại học đạt kết quả ."
Nghe thấy lời chúc của   qua điện thoại, Tiểu Nãi Đường nở nụ  rạng rỡ, lớn tiếng  "Cảm ơn", sợ rằng dây điện thoại quá dài, đối phương sẽ   thấy.
Sau khi trở  lớp học, Tiểu Nãi Đường luôn nở nụ  tươi.
Bạn cùng bàn thấy cô  như biến thành  khác  khi  điện thoại, liền tò mò hỏi:     "Là ai gọi điện thế? Trông   vui nhỉ?"
Mỗi  nhắc đến Hoắc Kiêu, Tiểu Nãi Đường đều cảm thấy  tự hào:     "Là một   trai  giỏi,   chúc tớ thi cử thuận lợi."
"Sao  gọi điện đến phòng hiệu trưởng ?"
"Vì   từng là học sinh xuất sắc nhất của trường chúng , hiệu trưởng và     thiết."
Tiểu Nãi Đường  học hỏi Hoắc Kiêu, trở thành một học sinh xuất sắc, và giờ đây khi sắp  nghiệp, cô  cảm thấy    .
Trong thời gian tiếp theo, cô   tập trung  việc học,   thực sự  thể tập trung  sách vở.
Buổi tối về nhà, bàn ăn   dọn sẵn tám món và một bát canh.