Vì , cô   và  chằm chằm  , với đôi mắt   phần quyến rũ.
Đối mặt với sự cám dỗ như , hầu kết của Tần Thiệu Diên lên xuống, cảm thấy một ngọn lửa nóng bỏng chảy khắp cơ thể  nơi nào phát tiết.
Lúc , Đỗ Kiều nghiêng  hôn hầu kết mà cô  thèm  từ lâu,  đó rút lui như một con chuồn chuồn.
Đương nhiên, chuyện giường chiếu, nam nhân  chủ động hầu hạ , cô cũng   lấy lòng .
 động tác nhẹ nhàng của cô  giống như mở một cánh cửa, Tần Thiệu Diên kéo cô  lòng, dùng môi mỏng dụi dụi  tai cô:     "Em vẫn luôn  hôn ở đó ?"
"..." Đỗ Kiều chớp chớp hàng mi dày, đang định giải thích, nhưng giây tiếp theo    đàn ông hôn lên môi.
Khác với  ,     phần hoang dã và hung hãn.
Cùng với cảm giác nóng bỏng, cơ thể cô càng trở nên mềm mại hơn...
Trong căn phòng yên tĩnh, tiếng nước dần dần vang lên.
Trong giây lát, cô ngẫm nghĩ.
Tại    nghĩ  đàn ông chó c.h.ế.t   đủ ?
Rõ ràng là nó  !
Đêm , cô như con thuyền nhỏ  thể cập bến, bồng bềnh theo sóng nước...
Ngày hôm , tiếng chuông báo thức vang lên.
Đỗ Kiều chỉ là cảm thấy khó chịu, che đầu  bằng chăn và  ngủ tiếp.
Tần Thiệu Diên bên cạnh  thấy,  nhịn  mà bật  nhẹ nhàng,  cẩn thận mở một góc chăn, hôn nhẹ lên má cô  khi dậy.
Khi  bước  khỏi phòng, Dương Xuân Mai cũng  thức dậy, thấy chỉ   bước ,  mặt lập tức nở nụ  dịu dàng.
"Mẹ, Đỗ Kiều vẫn đang ngủ, bữa sáng  cần gọi cô  dậy, bữa trưa con sẽ nhờ  mang về cho hai ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-54.html.]
"Không cần, bữa trưa  nấu là , Đỗ Kiều  quen ăn cơm ở căng tin."
"Vậy... Mẹ, phiền  ."
"Chỉ là một bữa cơm mà thôi,  giờ cũng vẫn  ,  phiền ! Trong nồi còn  sủi cảo, ăn xong  mau   nhé, đừng trễ."
Tần Thiệu Diên   lời cảm ơn,  ăn vài cái sủi cảo   khỏi nhà.
Suốt buổi sáng hôm đó,  mặt  luôn treo một nụ , tựa như đang trong tình trạng vui sướng  gì sánh .
Điều   cho đồng nghiệp trong bệnh viện cũng cảm thấy lạ lùng, mặc dù   mới  việc cùng   lâu, nhưng cũng   ấn tượng ban đầu về vị bác sĩ thiên tài  là quá lạnh lùng.
Bây giờ thấy  trở nên gần gũi hơn, cuối cùng cũng   dám tiếp cận và  chuyện phiếm với .
"Bác sĩ Tần, hôm nay   vẻ tâm trạng  nhỉ?"
Người  chuyện  là bác sĩ Lưu của khoa phẫu thuật, Tần Thiệu Diên nhẹ nhàng "ừm" một tiếng, đáp :     "Ừ, khá là ."
Sau đó,  như nhớ  điều gì đó, hỏi một cách khiêm tốn:     "Xin hỏi,   thư viện ở  ?"
"Ở góc đông nam của khuôn viên quân đội, ? Ngày nghỉ còn  học ?"
"Ừ, tìm ít tài liệu."
Bác sĩ Lưu mở miệng nhưng    gì, ánh mắt chỉ còn  sự ngưỡng mộ. Anh nghĩ:     Người   là bác sĩ thiên tài còn yêu thích học hỏi như ,  cũng  cố gắng mới !
Đến giờ nghỉ trưa, Tần Thiệu Diên theo địa chỉ tìm đến thư viện.
Anh tìm một hồi lâu  kệ sách, cuối cùng tìm  cuốn sách "Hướng dẫn nuôi gà thịt".
Trong đó  chỉ  cách  tổ gà, mà còn  những lưu ý khi nuôi gà con.
Tận dụng thời gian nghỉ trưa,   tiên  xong phần  tổ gà,  đó mượn sách .
Trên đảo cũng  gia đình nhận  một  việc mộc,  khi tìm hiểu một hồi, cuối cùng  cũng tìm  thợ mộc giúp  một cái thùng gỗ tắm.